Anatoly Yunitsky làm thế nào để bảo vệ bằng sáng chế : Trả lời câu hỏi thứ 14

Đăng ngày 24/11/2023 lúc: 23:55

Videoblog Tự cách ly như phương thức trò chuyện nhiều hơn. Trả lời các câu hỏi một cách chân thực, có chuyên môn, chi tiết. Phân tích các sự kiện, các tính toán, so sánh, các dự báo xu hướng triển vọng 

Mọi điều mà bạn muốn biết về SkyWay

Alexander. Phát biểu của bạn về người Trung Quốc thì gây chú ý.
Vì khi ấy chúng tôi đã không nhận được khu đất 21 km tại đây để xây dựng tuyến đường thử nghiệm.

Nếu chúng tôi, tất nhiên, nhận được đúng lúc — đó là hơn 2 năm trước — thì có lẽ, tới giờ, chúng tôi đã xây xong nó. Nhưng chúng tôi đã không được cấp đất.
Vì thế, hiện nay, như một phương án, hoặc là quay lại và nhận đất tại đây, tại Belarus,
hoặc là chúng tôi làm tuyến đường cao tốc thử nghiệm tại UAE, nơi chúng tôi đã được cấp đất.
Nhưng trong bất kỳ trường hợp nào, nếu không có các tuyến đường thử nghiệm mà chúng tôi có thể cho thấy tốc độ 500 km/h, thì chúng ta sẽ không tiến ra thị trường.
Đó sẽ chỉ là một công nghệ đẹp đẽ, cần cho tất cả mọi người, nhưng tôi sẽ chờ xem khi nào có ai đó khác phát triển nó tới cùng, ví dụ như người Trung Quốc.
Dựa trên những điều mà chúng tôi đã làm, họ sẽ cho thấy tốc độ 500 km/h trên các tuyến đường thử nghiệm của họ, và khi đó người ta sẽ mua công nghệ đó ở chỗ họ, chứ không phải chúng tôi.
Thế các bằng sáng chế thì sao? Chẳng lẽ chúng ta không được bảo vệ bởi bằng sáng chế trước những người Trung Quốc ấy sao?
Nếu không thì ai cũng sẽ có thể, chính Siemens với những nguồn lực to lớn sẽ tóm lấy và thực hiện hóa công nghệ này.
Tôi đã nghe thấy, có vẻ như, chúng ta có các bằng sáng chế. Khi ấy thì còn chưa rõ, người Trung Quốc có thể bán nó thế nào.
Điều đó, một lần nữa cho thấy, kiến thức không đầy đủ trong lĩnh vực này.
Tại đây, tất nhiên, cần có các kiến thức chuyên biệt, xem sự bảo vệ là gì. Ví dụ, sở hữu trí tuệ hay công nghệ nào đó, trong trường hợp này có ý nói về công nghệ kiến tạo nên cả một ngành mới. Đó là một công nghệ rất phức tạp.
Như vậy, những công nghệ ấy được bảo vệ bằng hàng chục, và thậm chí hàng trăm ngàn bằng sáng chế. Chứ không phải 1, 2, 3 cái. Bằng sáng chế (gốc từ tiếng latinh là patens — tài liệu rõ ràng, minh bạch từ danh mục toàn diện — litterae patentes — bức thư mở) — một tài liệu bảo vệ, xác nhận độc quyền tác giả và ưu tiên phát minh, model có cish, mẫu công nghiệp hoặc thành tựu tuyển lựa. Các tác giả hoặc đồng tác giả được chi trả tiền thưởng bản quyền (theo hợp đồng với người sở hữu bằng sáng chế) cho việc sử dụng bằng sáng chế. Khi cấp giấy phép cho quyền sản xuất sản phẩm hoặc sử dụng phương thức, người sở hữu bằng sáng chế (người cấp quyền) nhận được thanh toán một lần hoặc tiền cộng hàng năm từ người sử dụng quyền liên quan tới bằng sáng chế. Cho một cái bút chì đơn giản thì có hơn 10 ngàn bằng sáng chế. Cho một cái kẹp – hơn 2 ngàn bằng sáng chế. Cho cái ắc quy – cỡ gần 100 ngàn bằng sáng chế. Cho một chiếc ô tô – vài triệu bằng sáng chế. Vì thế, việc bảo vệ — đó không chỉ là nhận lấy, viết form phát minh, gửi đơn, nhận bằng sáng chế và nói – tôi đã bảo hộ mọi thứ. Thế anh em nhà Wrights đã không bảo hộ việc kinh doanh của mình à? Thế ai cần cái giàn bay của họ? Họ đã cho thấy ngành hàng không là có thể tạo được, nhưng họ đã không tạo ra được một sản phẩm để khiến mọi người mua nó. Sản phẩm ấy đã được tạo ra bởi Boeing, người ta bắt đầu mua nó. Đó là một doanh nhân. Và ông này nhìn chung đã bỏ qua những bằng sáng chế của Wrights, vì ông ấy đã tự tạo ra các bằng sáng chế của mình. Ông đã tự phát triển công nghệ và bảo hộ những bằng sáng chế giờ là của mình.
Tức là, không ai ăn cắp từng cái một. Họ ăn cắp các ý tưởng, sau đó hiểu được, những lỗi nào thì không nên lặp lại, vì mọi thứ còn chưa chạy thông suốt, khi bạn tạo ra cái gì đó, hàng loạt lỗi sẽ xảy ra. Thế thì tại sao phải lặp lại giống đối thủ, nếu họ biết được những lỗi ấy?
Họ sẽ ngay lập tức, từ một trang giấy trắng, sẽ có thể tạo ra nhanh chóng và đúng đắn hơn, khi đầu tư một số tiền nhất định. Một số công ty có hàng ngàn bằng sáng chế.
Hàng ngàn bằng sáng chế, để bảo hộ, ví dụ, cho màn hình máy tính xách tay. Chỉ cho cái đó. Và họ chi ra cho việc đăng ký sáng chế đó là hàng trăm triệu USD. Còn để một ngành được bảo hộ, điều đó thì chưa từng có trong lịch sử. Bản thân tôi trước đây là một cán bộ chuyên về bằng sáng chế, tôi có tốt nghiệp vài lớp đại học, và một trong số đó là — chuyên ngành về sáng chế và phát minh, và tôi đã có kinh nghiệm khổng lồ khi làm việc tại Viện nghiên cứu Các chất polymer thuộc Viện hàn lâm khoa học Belarus. Tôi đã đứng đầu phòng Sáng chế tác quyền.
Tôi biết việc phát minh là thế nào, tôi biết các bằng sáng chế là thế nào, tôi biết giấy phép sử dụng là thế nào. Tôi biết rằng, bất kỳ bằng sáng chế nào cũng có thể bị né đi, bất kỳ cái nào.
Hãy đưa tôi một cái bằng sáng chế, tôi có thể cho các bạn thấy, tôi né, vượt được nó thế nào. Tôi biết làm điều đó.
Vì thế, bảo hộ không chỉ bằng một bằng sáng chế, mà bảo hộ bằng cả một lô hoàn chỉnh, với các bằng sáng chế kèm theo.
Nhưng cả điều đó cũng không đem lại sự bảo hộ toàn diện, vì, nói một cách hình tượng, dầu sao cũng có thể thoát ra khỏi dưới lớp ô ấy và hoàn thiện một hướng nào đó còn chưa được bảo hộ,
điều đó hóa ra là không triển vọng, nhưng nếu có hoàn thiện thứ gì đó ở đấy, nó sẽ thành có triển vọng, và khi đó thì — xong, thứ bảo hộ ấy đã không còn tác dụng.
Vì thế, những con người thông minh, mà tôi cho rằng, tôi thuộc lớp đó, sẽ làm việc theo cách khác.
Họ sẽ không đăng ký sáng chế cho mọi thứ. Vì sáng chế — đó là hướng dẫn cho những đối thủ cạnh tranh.
Bạn viết ra, để cho nó bị ăn cắp. Đó là một hướng dẫn cho biết cách ăn cắp thế nào.
Nhìn chung một cái bằng sáng chế là như thế đấy.
Đôi khi phải đăng ký sáng chế thứ mà về nguyên tắc thì không cần thực hiện. Làm đối thủ cạnh tranh bị lạc hướng.
Và cho thấy — đây là một hướng triển vọng, chúng tôi đang làm nó. Còn trên thực tế, đó không phải là một hướng triển vọng. Và cho những điều ấy thậm chí họ nhận các bằng sáng chế.
Các đối thủ bắt đầu bỏ tiền vào đó, còn sau đó 2-3 năm, họ mới hiểu ra, đó là một ngõ cụt.
Vì thế, các bằng sáng chế không bảo hộ được, phần lớn họ bảo vệ bí quyết công nghệ.
Vì thế, tôi có thể đăng ký sáng chế twhs gì đó rõ ràng, thấy rõ tại đây, ví dụ như điện thoại, ở đây có hàng ngàn bằng sáng chế. Thậm chí hàng chục ngàn.
Có thể thấy đây, ở đây có cái màn hình, tất nhiên là có thiết kế và nhiều thứ khác cần đăng ký sáng chế.
Chúng tôi thì đăng ký sáng chế không chỉ cho các phát minh, mà cả các mẫu công nghiệp, tức là — thiết kế và nhãn hiệu hàng hóa, thứ đã gắn với thành tố thương hiệu, uy tín, hình ảnh.
Thiết kế có thể được cấp sáng chế, còn về thành phần, thứ gì làm nên màn hình, bạn hãy thử tìm hiểu xem.
Sao phải đăng ký sáng chế cho nó? Cứ để nó là bí quyết công nghệ đi.
Còn sau cái màn hình đó, bạn sẽ biết, nhiều thiết bị phức tạp cần phải làm như thế nào, để sao cho từ việc ngón tay chạm vào màn hình, mọi thứ phản ứng lại.
Còn sau cái màn hình đó, bạn sẽ biết, nhiều thiết bị phức tạp cần phải làm như thế nào, để sao cho từ việc ngón tay chạm vào màn hình, mọi thứ phản ứng lại.
Hãy thử tìm hiểu xem điều đó làm thế nào? Sao phải đăng ký sáng chế cho nó? Đó là bí quyết công nghệ. Tôi biết điều mà người khác không biết.
Hãy đầu tư vào hàng tỷ USD, bạn sẽ biết, nhưng tôi sẽ không nói cho bạn biết điều đó.
Vì thế, thành tố thứ hai, đó là rất quan trọng đối với việc bảo vệ bí quyết công nghệ.
Cần đăng ký sáng chế, nhưng cần làm một cách khôn khéo.
Thành tố thứ hai, quan trọng hơn, đó là bí quyết công nghệ.
Bí quyết công nghệ (từ tiếng anh know how — “biết cách”) hay là bí mật sản xuất — đó là các thông tin có bất kỳ đặc tính nào (các phát minh, các công nghệ độc đáo, các kiến thức, kỹ năng độc đáo v.v.),
Thậm chí việc đã thực hiện đánh giá sở hữu trí tuệ SkyWay của tôi là 400 tỷ USD,
Công nghệ đổi mới SkyWay được tạo ra bởi kỹ sư Anatoli Unitsky.
Bắt đầu tạo lập công nghệ vào năm 1977.
Nó là một sở hữu trí tuệ, trị giá của nó theo các kết quả đánh giá độc lập quốc tế năm 2013 là 400 tỷ USD.
Ban đầu, sở hữu ấy thuộc về chính tác giả công nghệ, sau đó, ông ấy đã tạo ra một tập đoàn SkyWay và chuyển giao vào đó sở hữu trí tuệ của mình.
Các cổ phần của những công ty ấy, từ năm 2014, đã được thương mại hóa theo hệ thống crowdinvesting tại hơn 200 nước và vùng lãnh thổ.
và nó như một độc quyền cho bí quyết công nghệ, tại đó có rất nhiều kiến thức, nhưng trong đánh giá thì chưa mô tả những tri thức ấy, cũng như trong các bằng sáng chế, v.v. cũng chưa mô tả.
Tại đó chưa mô tả cách làm được khí động học độc đáo, điều đó tôi biết, điều đó các kỹ sư của chúng tôi biết.
Sao phải mô tả điều đó, để cho những đối thủ cạnh tranh của chúng ta biết được ư?
Chúng tôi có rất nhiều bí quyết công nghệ. Điều đó liên quan cả tới cấu trúc dẫn đường, cả các đường dây, cả cách làm trụ chính cho chúng, cách kéo căng chúng, cách lắp ráp chúng.
Cả trong lớp độn trên ray. Chúng tôi đã thực hiện số lượng khổng lồ các thử nghiệm, để lựa chọn được những tổ hợp cần thiết,
chúng phải tồn tại được 100 năm và có những tính chất nhất định.
Chúng tôi có số lượng khổng lồ các bí quyết công nghệ trong thành phần di chuyển, thậm chí cả trong các bánh xe. Trong hệ thống treo, trong các cụm chi tiết và bộ phận khác.
Sao chúng tôi phải đăng ký sáng chế cho những điều ấy, và tại sao chúng tôi phải kể điều đó cho ai khác?
Vì thế, việc đăng ký sáng chế được thực hiện một cách có chiến lược dài hạn, tôi hoạch định chiến lược ấy với tư cách một chuyên gia trong lĩnh vực này.
Tôi có thể nói rằng, để có những chuyên gia trong lĩnh vực ấy, còn cần phải tìm thêm nữa. Thậm chí trên khu vực rộng lớn hậu Liên Xô.
Vì khi tôi lãnh đạo phòng sáng chế tại Viện nghiên cứu các chất polymer, viện chúng tôi đã chiếm những vị trí đứng đầu toàn Liên Xô về việc phát minh. Những vị trí đứng đầu Liên Xô đấy!
Có thể nói rằng, chúng tôi về lĩnh vực này đã đi đầu trước toàn bộ hành tinh. Điều đó tôi đã làm, tôi có kinh nghiệm khổng lồ trong hướng này.
Tôi, tất nhiên, đang sử dụng các kiến thức và kinh nghiệm này.
Vì thế, thành tố thứ hai — đó là bí quyết công nghệ.
Thêm một thành tố rất quan trọng nữa – đội ngũ nhân lực. Tiềm lực con người.
Hãy lấy xem các bản vẽ kỹ thuật cho Mercedes, như trong thời Liên Xô người ta đã lấy. Họ mua chiếc Mercedes, xem xét các chi tiết của nó và cố gắng bắt chước lặp lại. Và đã không lặp lại được.
Không làm được. Họ không biết các bí quyết công nghệ mà đội ngũ nhân sự, các kỹ sư của Mercedes biết.
Và họ đã tạo ra tiềm lực con người, chuyên gia như thế mất hàng chục năm.
Cho mỗi cụm máy, cho mỗi thành phần – thiết bị, thiết kế và v.v. – cần phải có các chuyên gia làm việc. Một đội ngũ có trị giá đắt hơn những nhà máy, các xí nghiệp và các bằng sáng chế.
Đội ngũ nhân viên, trường phái khoa học, trường phái kỹ thuật, sản xuất, xây dựng. Như chúng tôi đang làm đây, tôi đã tạo ra những trường phái ấy.
Chúng tôi đã có các chuyên gia. Còn người Trung Quốc thì chưa.
Không thể đi tới, nhìn ngó rồi lặp lại được.Tại Liên Xô người ta đã không thể làm ra một chiếc Mercedes thứ hai, mà đã tạo ra những chiếc Moskvitch, Volga.
Tôi cũng nhớ, tôi đã có một chiếc Volga khi tôi làm việc tại Moskva. Tôi đã ngạc nhiên, làm sao một lái xe có thể làm việc được như thế, khi anh ấy đi, tay anh ấy rung bật lên, như thể làm việc với búa hơi, tức là vô lăng rung lắc.
Khi chuyển số, ở đó có cái gì đó kêu răng rắc, cảm giác như đâu đó có thứ gì đó lủng ra.
Với nó thì thực sự, nếu bạn đi cỡ ngàn km thì thứ gì đó sẽ lủng ra thật. Người ta đã làm những cái xe như thế đấy.
Mặc dù, không nên nghĩ rằng, các kỹ sư của chúng ta khờ khạo hay ngốc nghếch hơn là các kỹ sư Đức. Không.
Nguyên nhân ở điểm khác. Không có những trường phái như thế, không có đội ngũ. Họ chưa được tạo ra bởi ai cả.
Vì thế, sự bảo vệ cho bất kỳ công nghệ nào được lập bởi 3 thành tố, và chúng tôi đang có mọi thứ ấy.
Đăng ký bảo hộ sáng chế. Trong đó, có đăng ký bảo hộ sáng chế ở những nước mà chúng tôi sẽ làm việc, chứ không phải ở chỗ mà chúng tôi sẽ không có mặt. Vì việc đăng ký bảo hộ sáng chế — một thứ tốn kém.
Để đăng ký sáng chế cho một phát minh nào đó trên toàn thế giới, mất cỡ 100 ngàn USD.
Nếu có cả ngàn phát minh, thì bạn phải bỏ vào 100 triệu USD cho việc đso.
Tất nhiên, tôi làm theo cách khác và tiết kiệm được tiền.
Thành tố thứ hai — bí quyết công nghệ.
Chúng được tạo ra, chúng có thực tế, số lượng của chúng thì nhiều. Hàng trăm, nếu không thì phải hàng ngàn, cả lớn lẫn nhỏ.
Trước đây trong đầu tôi đã có chúng, chủ yếu như thế, còn bây giờ chúng đã ở trong đầu những thành viên đội ngũ của chúng tôi. Các chuyên viên phát triển kỹ thuật, các nhà thiết kế kết cấu, các nhà sản xuất, quản đốc, chuyên gia v.v.
Vì đã tạo ra được trường phái kỹ thuật Unitsky trong lĩnh vực SkyWay.
Vì thế, khi có 3 thành tố ấy, chúng tôi không e ngại rằng sẽ có ai đó tới, trong đó có người Trung Quốc, không e ngại họ có thể lấy cắp điều gì.
Họ có thể làm được theo cách khác. Họ thấy rằng, hướng vận tải đường dây có khả thi. Ông Unitksy đã đúng.
Đó là một công nghệ vận tải tốt. Nó thật sự sẽ là loại hình vận tải chính trong thế kỷ 21.
Vì nó an toàn, kinh tế, hiệu quả, thân thiện môi trường hơn và v.v.
Vì thế, họ sẽ bắt đầu bỏ những khoản tiền lớn, hàng tỷ USD, vào hướng này.
Và quãng đường mà tôi đã mất 40 năm, họ sẽ đi mất chỉ 2-3 năm.
Họ sẽ cho thấy những khả năng ấy.
Vì họ đã có các đoàn tàu đệm từ của mình, họ đã có các tuyến đường sắt cao tốc của mình, mặc dù họ đã lấy những nguyên mẫu tuyến đường cao tốc tại Đức và Pháp.
Nhưng họ đã tạo ra hướng của mình, khi đầu tư vào đó những khoản tiền khổng lồ. Đó, họ có thể sẽ làm được như thế đó.
Họ sẽ đi trước, nếu chúng ta ngưng lại và không làm điều gì. Nhưng chúng tôi đang làm việc đây.
Chúng tôi đang tạo ra các bí quyết công nghệ mới, chúng tôi kiến tạo hoàn thiện và dầu sao, cũng đi trước, đi trước cả những người Trung Quốc.
Vì thế, điều quan trọng là không được ngừng lại trong quá trình phát triển, trong công việc.
Còn anh em nhà Wrights thì đã không hiểu điều đó. Họ đã làm ra cái khung giàn bay, nó bay được 6s, còn sau đó thì sụp xuống.
Họ đã quyết định rằng, ngành kinh doanh này đã được thành lập, họ đã nhận các bằng sáng chế, và đã đi mời tất cả mua các bằng sáng chế ấy.
Họ nói rằng: – “Các anh không có quyền tạo ra máy bay mà không có chúng tôi”. Nhưng họ nhận được sự đáp lại rằng, người ta sẽ không làm thứ máy bay của họ, mà sẽ làm những máy bay khác.
Như vậy, các bạn đừng sợ vì những lời tôi nói về những người Trung Quốc. Tôi nghĩ rằng, các bạn đã hiểu sau câu trả lời chi tiết này của tôi, rằng không cần e ngại họ.