Các dự án thương mại. Hợp đồng. Tài trợ | Tổng kết năm 2021 của Anatoly Yunitskiy

Đăng ngày 25/11/2023 lúc: 09:52

 

Phó Tổng Giám đốc về tiếp thị Unitsky String Technologies, ông Evgeniy Petrov – Xin chào mừng các bạn tới kênh của chúng tôi. Hôm nay, chúng ta sẽ chờ đón một cuộc trò chuyện thú vị. Trước thềm năm mới, tất cả các quốc gia, mọi gia đình, mọi công ty, đều có những truyền thống của mình. Đối với Unitsky String Technologies, chúng ta đã có truyền thống về việc, trước thềm Năm mới, sẽ có phát biểu của Tổng công trình sư, nhà phát minh công nghệ, ngài Unitsky Anatoli Eduardovich. Trong năm nay, chúng tôi đã quyết định làm cho định dạng này được đa dạng hơn một chút, và bài phát biểu sẽ được đưa ra dưới dạng cuộc phỏng vấn. Để có thể đặt cho Anatoli Eduardovich một loạt các câu hỏi mà trong năm qua đã được gửi tới cho chúng tôi từ những người đang dõi theo dự án.

– Xin chào, Anatoly Eduardovich! Tổng công trình sư Unitsky String Technologies, ngài Anatoli Unitsky. – Xin chào! Tôi muốn bắt đầu với câu hỏi mà mỗi người tự hỏi mình vào thời khắc giao thừa: – Điều gì là quan trọng nhất, có ý nghĩa nhất trong năm qua?

– Năm qua là một năm khó khăn nhất đối với chúng ta từ trước tới nay. Vì đại dịch tiếp tục, phong tỏa tiếp tục. Mà chúng tôi thì gắn với các nhà cung ứng ở hàng chục quốc gia. Chúng tôi nhận cung ứng từ các nước khác nhau các nguyên liệu như cáp và dây thép độ bền cao, các vật liệu polyme khác nhau, thiết bị, đặc biệt đối với các xe unimobile của chúng ta thì cần có nam châm vĩnh cửu cho động cơ điện Chúng tôi tự chế tạo động cơ điện, chúng tôi có khu sản xuất động cơ-trục bánh xe, nhưng có những thành phần thì chúng tôi mua từ nước ngoài. Và nhiều doanh nghiệp đã đóng cửa, vì thế, cần phải tìm kiếm các doanh nghiệp mới, các nhà cung ứng mới. Một số đợt cung ứng đã bị trễ một năm, và thậm chí trong một năm rưỡi. Về điều này thì một năm khó khăn đã đến. – Không ai dễ thở trong năm này. – Vâng. Vì thế, cần có khuyến mại giảm giá cho việc ấy. Đó là tình huống bất khả kháng. Chúng ta đã không sụp đổ khi ấy, và thậm chí còn trở nên mạnh mẽ hơn, trái ngược với nhiều doanh nghiệp. Bởi vì chúng tôi là một doanh nghiệp quy mô vừa, mà cùng thời thì nhiều doanh nghiệp quy mô vừa đã đóng cửa. Chúng ta đã tối ưu hóa lại một chút, gạt bỏ sự dư thừa Vì một phần đáng kể số tiền của chúng ta được dùng để chi trả tiền công lao động cho các kỹ sư thiết kế, kết cấu, các nhà thiết kế v.v. Vì thế, con tàu kỹ thuật của chúng ta đã nhẹ nhàng hơn, và tiến nhanh hơn lên trước. Vì bất kỳ tải trọng dằn nào đều gây giảm hiệu quả tiến lên phía trước. Có cả những điều tích cực trong đó. Thế nên, chỉ trong mảng này thì chúng tôi mới có những chậm trễ và dời hạn định. Tôi đã hứa rằng, trong năm nay chúng ta sẽ có các hợp đồng được ký kết Lời hứa đó đã được thực hiện. Có thể nói rằng, chúng tôi đã ký kết 4 hợp đồng. Tôi sẽ không nêu tên quốc gia, hay nói rằng chúng tôi đã ký kết các hợp đồng với ai. Việc ký kết hợp đồng, đó là giai đoạn đầu tiên. Nhưng chúng đã có, và nhờ thế chúng ta đã được trả tiền. Vì điều trước tiên cần phải làm, đó là kế hoạch kinh doanh và các nghiên cứu tiền dự án. Tại sao cần phải làm điều này? Ví dụ, có bên đặt hàng quan tâm tới tuyến đường đô thị. Họ hỏi ngay – Giá bao nhiêu? Chúng ta lại nói – Chúng tôi không biết giá bao nhiêu. Họ hỏi – Sao lại không biết được? Đây, có chiếc cà vạt, ví dụ nó có thể có giá 5$, hoặc có thể tới 5 000$. Hay xe ô tô, có chiếc giá 5 000$, có chiếc 500 000$, và có cả giá 3 triệu EUR cho chiếc xe con. Không có thứ gì có giá cố định duy nhất cả, chỉ có khoảng giá. Và thậm chí khoảng giá cũng phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố. Vấn đề lại, chúng ta đang làm các dự án hạ tầng, có rất nhiều thành phần tạo thành. Ví dụ, chúng ta xem cầu vượt vận tải. Đó là thành phần chủ chốt trong dự án của chúng ta. Ray đường dây, liền mạch (không có các mối nối nhiệt), và kết cấu tĩnh vô định. Nếu nói theo ngôn ngữ về sức bền vật liệu. Đó là một dạng của cầu vượt vận tải. Nhưng giá thành cũng phụ thuộc vào nhiều yếu tố. Ví dụ, vào độ cao của trụ đỡ. Rõ là, nếu chúng ta đi trên độ cao 5-6 mét, hay đi trên độ cao 20-25 mét, thì tuyến đường ở độ cao lớn hơn sẽ cần các trụ có giá đắt gấp nhiều lần. Đồng thời, chi phí theo độ cao tăng lên với mũ hai, chứ không phải tuyến tính. Nếu chúng ta nâng độ cao các trụ lên 2 lần, thì nó sẽ đắt lên gấp 4 lần. Nghãi là, chúng ta phải xác định chiều dài của các nhịp. Có thể đi với các nhịp dài 50 mét, hoặc có thể là 500 mét. Chúng ta cần phải biết lưu lượng hành khách, vì không có dữ liệu này thì chúng ta không thể biết cần đưa bao nhiêu xe lên tuyến đường. Rõ ràng, nếu lưu lượng vận chuyển lớn hơn, thì những chiếc xe đơn lẻ không đáp ứng được. Không phải tự nhiên mà ngành đường sắt nghĩ ra các đoàn tàu. Xe điện ray mặt đất đi theo cặp gồm 2, đôi khi là 3 toa. Bởi vì tại đó có khối lượng vận chuyển lớn. Còn nếu có khối lượng vận tải lớn, rồi xe chở hạng nặng như đoàn tàu, thì nghĩa là, chúng ta cần tăng tải trọng lên tuyến đường. Chúng tôi biết cách thiết kế các cây cầu. Hoặc là cầu chuyển tiếp, hoặc là cầu phải chịu được tải trọng đi qua của những chiếc xe tăng 50-60 tấn. Rõ ràng, cây cầu này phải chắc chắn, hạng nặng và đắt hơn. Rõ ràng, nếu một chiếc unibus đơn, nặng 5-6 tấn đi qua, hay khi đoàn tàu 50 tấn, ghép lại từ các chiếc unimobile, thì tải trọng lên nhịp cầu sẽ tăng gấp 10 lần. Nghĩa là, chúng ta cần tăng ứng suất lên cáp gấp chừng ấy lần. Cần nhiều kim loại hơn. Tải trọng lên các giá đỡ neo tăng lên, có nghĩa là chúng phải khỏe hơn. Nếu đoàn tàu dài hơn, thì sân ga cũng phải dài hơn, nếu không hành khách sẽ không thể ra vào. Tức là nhà ga sẽ đắt lên. Các bạn thấy đấy, lưu lượng hành khách có ảnh hưởng lên giá thành. Của cầu vượt, của nhà ga v.v. Cũng như độ cao của các trụ, bởi trụ càng lớn, thì trụ neo chính càng phải làm cao hơn, nhà ga càng phải làm cao hơn. – Thêm nữa, có lẽ, địa hình cũng ảnh hưởng ở mức độ nào đó. Chính nó như thế. Nếu gặp sông ngòi, thì cần giao cắt qua đó với các trụ cao hơn Hay các khu nhà thấp tầng, cần đi trên đó. Mọi thứ ấy cần được xác định trong luận cứ kinh tế-kỹ thuật. – Nên có rất nhiều yếu tố. Rất rất nhiều! – Không thể so sánh chỉ với việc làm mới bãi đỗ ô tô. Tất nhiên rồi. Bởi khi làm mới bãi đỗ xe, người ta không nói rằng cần xây lại các con phố. Không ai trải lại nhựa đường, không mở rộng đường hay thêm các làn đường. Còn ở chúng ta thì mọi thứ liên quan nhau, đó là một tổ hợp. Nếu thay đổi một thứ thì thứ khác cũng thay đổi. Và điều đó cần được nghiên cứu, cần được khảo sát. Nếu nói về các tuyến đường đô thị, thì giá thành của dự án phụ thuộc nhiều hơn cả vào số lượng nhà ga.

Từ đâu mà chúng ta biết được rằng, sẽ có nhà ga cách 1 km, hay cách 5-10 km?

Các điểm dừng càng sát nhau, càng có nhiều nhà ga, thì giá thành tuyến đường càng cao, bởi mỗi nhà ga có giá thành hàng triệu USD. – Các nhà ga cũng khác nhau nữa. Tôi hiện đang nói về việc thiết kế. Chúng ta không thể biết trước được rằng, có bao nhiêu nhà ga tại đó, chúng ta chỉ có thể nói rằng, giá thành 1 km là bao nhiêu. Nếu cách 1 km có 1 nhà ga, thì thêm 5 triệu vào giá thành xây dựng 1 km. Còn nếu cách 5 km mới có 1 nhà ga, thì giá thành sẽ rẻ gấp 5 lần. Đó là mức chênh lệch đáng kể. Ví dụ việc đi lên nhà ga tại độ cao 5 mét, có thể đi theo thang bộ, hay lên nhà ga đặt ở độ cao 25 mét, thì cần phải lắp thang máy. Cần lắp cả thang máy cho người khuyết tật. Cần lắp thang chở hàng. Bởi vì cần phải chở không chỉ hành khách, mà cả hàng hóa. Ở đây không thể đưa ra ngay một câu trả lời duy nhất. Vì thế, chúng tôi đang làm việc theo 4 dự án, một số trong chúng thì đã được thực hiện, và chúng tôi đã được trả tiền, một số khác thì công việc đang được chúng tôi thực hiện. Đó đã là các hợp đồng, và chúng tôi sẽ thông báo về chúng khi chúng ta tiến ra giai đoạn thiết kế. Thêm nữa, chúng ta có thỏa thuận với các nhà đặt hàng, khách mua hàng cho các dự án đó, theo thỏa thuận này, họ tự muốn thông báo về các dự án ấy. Vì thế, chúng tôi đã ký kết hợp đồng bảo mật thông tin, và tôi đơn giản là không có quyền nói ra. Tôi chỉ có thể nói rằng, việc này diễn ra tại các nước khác nhau. Tại Châu Á, các nước Ả Rập, trên lục địa Á Âu. Vì thế, năm nay đã là một năm rất quan trọng với chúng ta, cuối cùng thì chúng ta đã tiến ra ký kết các hợp đồng, và bắt đầu được trả tiền cho các công việc. Mặc dù cả trước đây lẫn hiện nay, chúng ta đều đang kiếm tiền. Chúng ta kiếm tiền khoogn chỉ nhờ các công nghệ đường dây. Chúng ta có khu sản xuất lớn, vì chúng ta từ lâu đã nhận được các đơn đặt hàng từ những doanh nghiệp bên ngoài, từ các quốc gia khác nhau. Thậm chí từ khối quốc phòng, vì chúng ta có nhà máy với các cụm thiết bị độc nhất. – Tôi cho rằng, về một đơn hàng thì đã có thể kể ra, thời hạn đã qua rồi, đã nửa năm trôi qua. Vâng, trong năm ngoái chúng ta đã nhận được đặt hàng chế tạo xe điện. Thiết kế đã được thực hiện tại Nga, nhưng họ chưa thể chế tạo xe điện được. Tôi sẽ không nêu tên công ty, nhưng chiếc xe đó sau này đã được đưa ra trước tổng thống Nga Putin. Chiếc xe điện này được thiết kế bởi một nhà sản xuất ô tô lớn, nhưng họ chưa thể chế tạo nó. Đặt hàng đã được gửi cho chúng tôi, đã được thanh toán. Đó là một đơn hàng có giá trị khá lớn. Chúng tôi đã chế tạo toàn diện cho một chiếc xe điện. Tạo khung, vỏ, làm ắc quy – đó là một trong những phần phức tạp nhất của một chiếc xe điện. Chúng tôi đã tự chế tạo động cơ-trục bánh xe, các động cơ cho xe. Thực tế là chúng tôi đã chế tạo toàn bộ chiếc xe. Nó ngay lập tức đã cho các kết quả tốt. Các chế độ chạy, độ êm ái trên hành trình. Chúng tôi đã làm mọi thứ với chất lượng rất cao. – Unibus và unicar cũng là các xe điện. Đó cũng là các xe điện. Chỉ là chúng chạy trên các tuyến đường theo công nghệ đường dây, còn chiếc kia thì chạy đường nhựa. – Tức chúng ta có kinh nghiệm khổng lồ và độc đáo. Kinh nghiệm khổng lồ và thiết bị tương ứng. Các khách đặt hàng đã thấy chất lượng mà họ thậm chí còn không nghĩ được rằng, chất lượng có thể cao được như thế. Đó là một ví dụ về các sản phẩm được chúng tôi sản xuất cho bên ngoài.

– Thế có nhiều sản phẩm như thế không?

– Vâng, có nhiều. Trị giá hàng triệu USD. Điều đó giúp chúng tôi cấp vốn cho công nghệ của chúng ta, duy trì tập thể cán bộ, trả lương và v.v. – Đồng thời, tập thể cán bộ qua đó được hoàn thiện chuyên môn. Tất nhiên rồi. Và khi không có các đặt hàng trực tiếp và chịu phong tỏa, khi có thể nói rằng, chẳng có việc gì mà làm, thì các đơn hàng ấy giúp tránh khỏi sự chán nản, tránh việc phải giải thể đội ngũ, để cho tất cả làm việc như cần phải hoạt động. Chúng tôi có bộ phận quản lý dự án khá lớn, vì thế, chúng tôi đang thiết kế các tòa nhà và công trình – Các khoản tiền ấy được hoàn lại về Công ty để thanh toán tiền công lao động. Tất nhiên, Công ty đóng vai trò đơn vị thực hiện. – Nơi có chức năng chính là tạo lập vận tải đường dây. Vâng, nhưng cần phải cấp vốn cho tập thể cán bộ hoạt động. Chúng tôi không thể chỉ lấy tiền từ các nhà đầu tư, họ không thể cấp vốn mãi được. Hơn thế, đó là trường hợp bất khả kháng. 2 năm trước ai biết được điều gì sẽ xảy ra như ngày nay. Điều này thật điên rồ. Nhưng sự điên rồ ấy đã tới. Và chúng ta đã sống qua sự nghiệt ngã ấy, và hơn thế, chúng ta đang phát triển, hoàn thiện và lớn mạnh. Chúng ta có một công ty xây dựng, nó cũng nhận và thực hiện các đơn đặt hàng bên ngoài. Tất cả các công ty trong thành phần của tập đoàn, thực tế cũng nhận thêm cấp vốn bên ngoài nhờ việc thực hiện các đơn đặt hàng. Năm qua đã được đánh dấu bởi các thành tựu như vậy. Một trong các thành tựu chính của năm, đó là việc chúng ta đã được chứng nhận như một tổ hợp. – Nếu được phép, chúng ta sẽ nói về điều này sau. Xin hãy cùng quay lại về các dự án thương mại mà ngài đã nêu.

Tôi có hiểu đúng không, rằng Công ty hàng năm đều công bố báo cáo kiểm toán, và trong năm 2022 cũng sẽ công bố báo cáo kiểm toán này, và tất cả những ai quan tâm sẽ có thể thấy các khoản tiền được nhận từ những dự án thương mại?

Về nguyên tắc thì đúng. Mặc dù không phải mọi khoản tiền đều tới trực tiếp. Cần xét rằng, chúng ta đang ở Belarus. Ở đây hiện đang chịu cấm vận Mối quan hệ của nước ngoài với chúng ta không phải lúc nào cũng tử tế Ở nhiều nước, thậm chí người ta còn không biết là có một đất nước Belarus, chứ đừng nói là nó nằm ở đâu. Thậm chí, tôi đã nghe thấy rằng, tại một nước như Thụy Sĩ, có người trả lời. Belarus nằm ở đâu? À.. đó là tại Nga, ngoài dãy Ural, ở Siberi. Tôi nói rằng – Không, nó nằm ở trung tâm Châu Âu cơ mà. Biểu tượng “Trung tâm Châu Âu” đặt cách chúng tôi vài km. Ở thủ đô Minsk. Minsk? Lần đầu tiên tôi nghe thấy. Hơn thế, đó là lời từ một người quân nhân biên phòng. Sĩ quan với học vấn đại học. Điều ấy cũng ảnh hưởng. Không phải lúc nào chúng ta cũng làm trực tiếp được. Tập đoàn chúng ta bao gồm một loạt các công ty. Chúng ta có 3 công ty tại Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất. Mối quan hệ của họ với thế giới là hoàn toàn khác. Họ có chính sách thuế hoàn toàn khác. Vì thế, không phải mọi đơn hàng cần phải tiếp nhận bởi Công ty Unitsky String Technologies, Inc., vì ở đây cần trả thuế lợi nhuận lớn hơn. Các nhà đầu tư nước ngoài ở đây gần như không thể rút tiền và thanh toán. Và thậm chí có cả các vấn đề chuyển tiền tới đây. Một nhà đặt hàng để chuyển khoản tiền nhỏ phải mất thời gian 3 tháng. 5 lần tiền bị trả ngược về. Còn nếu xét ở UAE, thì ở đó không đánh thuế lợi nhuận. – Như tôi được biết, ở đó mới đây đã mở thêm 1 công ty nữa, và mục tiêu của nó là để thực hiện việc chào bán sản phẩm. Điều này đã có trong kế hoạch từ lâu rồi. Vâng. Một công ty marketing, phải thực hiện hoạt động tiếp thị và bán sản phẩm. – Văn phòng bán hàng. Vâng. Dubai đó là điểm đến của các doanh nhân, thành viên chính phủ, tổng thống các nước trên toàn thế giới. Họ có thể xem các tuyến đường thử nghiệm, việc chứng nhận, và thậm chí đi trên unicar nhiệt đới của chúng tôi. Tôi có thể nói rằng, điều ấy gây ấn tượng. Tôi đã thấy nhiều lần, khi có những người bảo thủ, thiếu tin tưởng, bước tới với chúng ta. Nhưng khi họ thấy điều ấy, thì họ rất ấn tượng. Sao? Các anh làm được điều đó à? Sự bất ngờ. Thán phục về chất lượng công việc. – Một nhà phi hành gia thậm chí vừa mới có mặt tại đó. Vâng. Nhưng đó không chỉ là một phi hành gia bình thường. Đó là phi hành gia đầu tiên của Brazil. Hiện nay ông là Bộ trưởng Bộ đổi mới sáng tạo của Brazil, mà đó không chỉ là một phi hành gia, ông là một Bộ trưởng. Họ đi trong đoàn công tác chính phủ gồm 10 người. Trong đó đã có mặt cả các thành viên khác của chính phủ Brazil. Họ đã thán phục những gì chúng ta đạt được, đó là ý kiến của cả vị phi hành gia ấy. Chúng tôi đã trò chuyện thêm cùng ông, cả về chương trình vũ trụ Và khi họ nói với tôi: – Các bạn đang chuyển ra ra vũ trụ nào đó.. Vì vũ trụ cũng thu hút các nhà đầu tư và nhà đặt hàng tới với chúng ta. Vì chúng ta có ngưỡng rất cao được nâng lên và khi chúng ta đạt được mức ấy, thì tất nhiên, mọi thứ ở thấp hơn, chúng ta đều làm tốt cả, đạt ở mức chất lượng cao. Nếu tôi, với tư cách là một nhà kỹ sư kết cấu, không đặt ra mục tiêu cao như vậy, tôi không nghĩ rằng những chiếc xe unibus sẽ có được chất lượng như vậy, với đặc tính khí động học như vậy v.v. Vì bạn nghĩ rằng, cần giải quyết trong vũ trụ, và chúng ta cần phải tiến ra đó để giải quyết các vấn đề ở đây. Đồng thời phải rất chất lượng, vì ở đó không được để xảy ra lỗi lầm. – Mặt khác, bên đặt hàng còn thấy rằng, công ty ta có triển vọng. Có mục tiêu lớn. Một mục tiêu rất lớn. Nhưng điều đó không phải được phát triển bởi Công ty Unitsky String Technologies, Inc. Tôi đã lập ra một công ty khác, và tôi đang trực tiếp cấp vốn cho nó, đó là Astroengineering Technologies, nơi thực hiện điều đó. Chúng tôi có các bài công bố, có các tuyển tập. Không phải Viện hàn lâm khoa học nào cũng có thể tự hào với chất lượng các công trình nghiên cứu và chất lượng tạp chí như thế. Khi tôi trao mọi cuốn sách ấy cho Bộ trưởng Bộ đổi mới sáng tạo của Brazil, ông ấy cũng đã bất ngờ. Chúng tôi đã trò chuyện về chủ đề này, tôi dã nói rằng: – Chúng ta hãy cùng tìm mối quan tâm chung trong các dự án này, vì Brazil, trong chương trình EcoMir mà chúng tôi đang làm, đóng vai trò chủ chốt với chúng tôi. Vì phương tiện vận tải toàn hành tinh OTC, cầu vượt vận tải và đô thị tuyến tích xích đạo phải đi qua khu vực xích đạo Phần xích đạo trên bộ kéo dài nhất, lại chính đi qua Brazil. Vì thế, Brazil cần đóng vai trò chủ chốt trong dự án này. – Brazil có lẽ là một trong những nước xích đạo lớn và quan trọng nhất. Vâng. Mạnh mẽ và phát triển nhất. Chúng tôi còn thiết lập quan hệ như thế nữa. Đã có hàng chục đoàn đại biểu tới với chúng tôi trong năm qua như thế. Tôi nghĩ rằng, trong năm tới, số lượng này sẽ còn nhiều hơn. Chúng ta còn có thuận lợi nữa rằng, EXPO 2020 đang diễn ra ngay cạnh, mặc dù sự kiện này diễn ra tận trong năm 2021. Đó là tôi đã định hướng đúng đắn từ tận cả năm trước, khi tôi đã nghĩ rằng, chúng ta sẽ triển lãm trong gian nào đó ở đấy, trong gian triển lãm đổi mới sáng tạo. Và hơn thế, chúng ta sẽ làm tuyến đường trình diễn tại đó. Nhưng khi tôi được nghe về mức giá ở đó, với tuyến đường giá không dưới 10 triệu USD, còn sau khi kết thúc Expo, mọi thứ sẽ phải di dời và tự trả tiền cho việc này, tôi đã từ chối phương án này. – Tôi mới ở đó về, quy mô của nó thật sự là tuyệt vời. Điều đặc biệt đáng ngạc nhiên là một trong những trụ neo chính nằm ngay đối diện với tòa nhà trung tâm của Công viên Đổi mới thuộc Đại học Sharjah. Ở đó có một tòa nhà khổng lồ, cả một cung điện. – Như vậy là, từ phía đường thì trụ neo chính thậm chí còn gần đường hơn. Điều đó đã được phê duyệt thông qua. Khi chúng tôi thảo luận với ngài hoàng thân Sheikh Sharjah, chính ông đã cấp đất cho chúng tôi, ông đã xây dựng trường đại học này, và ông đứng đầu tại đây. Ông đã nói: – Tôi muốn thưởng ngoạn vận tải đường dây. Tôi muốn đi trên đó và ngắm nhìn xung quanh. Vì thế, có thể nói rằng, chúng tôi đang thực hiện huấn thị của nhà cầm quyền Sharjah. – Quay lại việc, tại Dubai đã thành lập một công ty marketing, rằng Dubai là một trong những nơi, có danh tiếng quốc tế nhất định, có uy tín nhất định.

Từ quan điểm để thu hút khách hàng thì ở đó có vẻ thuận lợi hơn. Trong chuỗi này, công ty Unitsky String Technologies đóng vai trò gì? Nó được sắp xếp như thế nào? Một nhà đặt hàng đi tới công ty tại Dubai, và sau đó là gì?

Công ty Unitsky String Technologies, Inc. là một công ty kỹ thuật, nó phải thiết kế và phát triển, chứ không phải chi trả cổ tức và thu thập lợi nhuận. Như vậy, cần xây dựng concept khái niệm kinh doanh. Trong tập đoàn không bao gồm các công ty – quỹ đầu tư. Ở đây chỉ có các công ty tiến hành thiết kế, chế tạo, xây dựng, nghiên cứu khoa học trong lĩnh vực các công nghệ đường dây. – Điều này rất quan trọng. Tức là tập đoàn Unitsky chỉ bao gồm các công ty thực hiện nghiên cứu khoa học, phát triển, thiết kế. Chúng tôi tiến hành hoàn thiện kiện toàn. Chúng tôi đã tiến ra thế hệ vận tải mới, hiện đã là thế hệ thứ 5. Chúng tôi cũng sẽ tiến ra thị trường với thế hệ thứ 5, chứ không phải với những gì chúng ta đang có, mà là với sản phẩm tốt hơn nhiều. Còn ở đây, chúng tôi đã hoàn thiện các thành phần và các thứ khác. Và khi chúng tôi thực hiện công việc với các nhà đặt hàng, chúng tôi nói rằng, chúng tôi có sản phẩm sẽ tốt hơn cả những gì đang có hiện nay, với giá rẻ hơn. Tốt hơn, nhanh hơn, chất lượng hơn, rẻ hơn, tôi có cách tiếp cận như vậy. – Đồng thời, nhà đặt hàng có thể ngay bây giờ đi tới Belarus hay Sharjah Vai năm trước, khi tôi đưa ra các hình ảnh, người ta bảo tôi rằng, điều này không thể thực hiện được. Tất cả nói với tôi rằng, tôi sẽ không thể tập hợp được các kỹ sư kết cấu, thiết kế, không tìm được cấp vốn. Họ đã nói rằng, tôi là một nhà viễn tưởng, và mọi thứ chỉ là cổ tích. Rằng tôi sẽ chẳng bao giờ làm được điều ấy. Họ đã chẳng tin. Nhưng giờ thì đã có tin tưởng rồi. Mọi thứ hoạt động được. Bất chấp sự đàn áp, chẳng hạn như ở Litva, bất chấp trường hợp bất khả kháng, bất chấp sự gián đoạn về tài chính, bởi chẳng có giai đoạn nào được cấp đủ vốn cả. Nhưng chúng tôi đã làm được nhiều hơn những gì định ra trong các giai đoạn ấy. Cần xem xét tất cả những điều ấy. Đó là các nghĩa vụ của tôi trước các nhà đầu tư. Các nhà đầu tư đã tin tưởng tôi. Nếu chúng tôi làm sai và làm điều gì đó không đúng đắn, các bạn sẽ rời đi, còn tôi thì chẳng đi đâu cả. Tôi chịu trách nhiệm cho mọi điều ấy. Vì thế, cần làm như tôi nói, chứ không phải như các bạn muốn, hay cách các bạn nghĩ. Bao gồm cả việc làm thế nào để bước vào một công việc kinh doanh nghiêm túc, cho thu nhập nghiêm túc, cho cổ tức nghiêm túc. Thế nên công ty nắm giữ, tập đoàn được tạo ra, thực hiện chức năng này. Và mỗi công ty có một nhiệm vụ của mình, có phần của mình trong các nhiệm vụ ấy. Công ty kỹ thuật Unitsky String Technologies, Inc. có chức năng thiết kế. Vì thế, với bất kỳ dự án nào mà chúng tôi sẽ thực hiện các hoạt động dự án, tiền sẽ được đưa tới cho Công ty Unitsky String Technologies, Inc. Nhưng tiền được chuyển tới để thanh toán cho hoạt động bảo đảm đội ngũ thiết kế, kỹ sư, văn phòng, sản xuất, chứ không phải để trả cổ tức. Cổ tức sẽ được trả từ công ty khác, nằm trong thành phần của tập đoàn. Công ty thực hiện hoạt động marketing. Sẽ tích lũy tiền, chứ không bị lấy đi, sẽ không bị đánh thuế, và có thể trả cho bất kỳ nhà đầu tư nào, tới bất kỳ nước nào mà không gặp vấn đề gì. Vì thế, tại UAE hiện nay đang có hoạt động của 3 công ty. Chúng tồn tại, chúng hoạt động và thực hiện các chức năng của mình. Khi nào cần thì chúng tôi sẽ cho thấy điều mà các công ty ấy đã làm. Vì thế, không phải mọi thứ diễn ra trong tập đoàn có thể được thấy trong báo cáo kiểm toán hiện nay. Nhưng mỗi công ty đang thực hiện kiểm toán tại quốc gia mà nó hoạt động. – Chí ít là, phần liên quan tới thanh toán cho các hoạt động dự án sẽ được thấy. Tất nhiên rồi. – Ở đây gợi ra 2 kết luận. Nếu tôi có nhầm lẫn, thì xin hãy chỉnh cho tôi. Thứ nhất – đó là không phải mọi công việc về tạo lập và xúc tiến vận tải đường dây đều được đưa vào các hoạt động của Công ty Unitsky String Technologies, Inc. Thứ hai – việc chi trả cổ tức, điều mà các nhà đầu tư vào vận tải đường dây đang chờ đón, không phụ thuộc vào việc, công ty kỹ thuật sẽ tiến ra trạng thái tự lập vào lúc nào và như thế nào. Hoàn toàn không phụ thuộc. Công ty Unitsky String Technologies, Inc. có thể chịu lỗ, mà cổ tức vẫn sẽ được trả. – Nhờ có các dự án. Vâng. Tất nhiên, chúng tôi sẽ không để cho nó chịu lỗ. Cần phải phát triển và làm việc cơ mà. Tức là mọi thứ độc lập. Tất nhiên, điều đó sẽ không tuyệt đối, nhưng nói một cách hình tượng, thậm chí nếu Công ty Unitsky String Technologies, Inc. chịu lỗ, thì điều đó không có nghĩa là không cần phải trả cổ tức. Vì chúng tôi đang xây dựng và hiện thực hóa các dự án trên toàn thế giới, và có công ty bán các dự án đó (không phải Công ty Unitsky String Technologies, Inc.), công ty này sẽ phải trả cổ tức. – Từ lợi nhuận của mình? Vâng. Vì thế, cần đặt nó ở nơi không tính thuế lợi nhuận. Ở nơi mà bạn có thể dễ dàng thực hiện các thanh toán. Không cần trình duyệt với Ngân hàng quốc gia hay với ai đó nữa. Không cần nghĩ xem làm sao để đơn giản hóa việc trả tiền hiện nay. Hiện đang có rất nhiều trở ngại về việc này. Vì thế, chúng tôi lựa chọn địa điểm để thành lập một số công ty sao cho ở đó có thể làm việc tiện lợi. Để đó không phải là quốc đảo ngoài khơi (vì mọi người lại có thái độ không tốt với điều này), nhưng phải có luật pháp có lợi như vậy. Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất nằm trong danh sách các nước như thế. Ở đó thuế giá trị gia tăng chỉ có 5%. Không có thuế thu nhập, không có thuế doanh nghiệp. – Như vậy, từ góc độ thu hút đầu tư, thì họ chiến thắng. Vâng, tất nhiên rồi. – Còn dự án về tạo lập vận tải đường dây, đó là một dự án đầu tư. Tất nhiên, vì có các nhà đầu tư. Cần phải nhớ về họ, yêu mến họ, trân trọng họ và thực hiện các nghĩa vụ của mình với họ. – Trong bất kỳ trường hợp nào, chúng tôi cũng hi vọng rằng, trong năm tới đây, chúng ta sẽ có thể công bố về các dự án mà ngài vừa nói tới. Vâng. Thậm chí chúng ta sẽ có thể tiến ra trả cổ tức. Tôi không thể hứa chắc được, không phải tất cả phụ thuộc chỉ vào tôi Tôi đã nghĩ rằng, trong năm nay, chúng tôi sẽ có thể ký được nhiều hợp đồng hơn, và với quy mô lớn hơn, nhưng những gì diễn ra trên thế giới hiện nay lại làm xê dịch kế hoạch. Nếu quốc gia, nơi chúng tôi đang làm việc, mà lại đóng cửa, thì không thể xuất nhập cảnh được. Không thể tiến hành các cuộc đàm phán, không thể xem xét mọi thứ tại thực địa, không thể gặp gỡ chính phủ, họ không thể tới với chúng tôi để thảo luận và xem xét mọi thứ. Thế thì lấy đâu ra các hợp đồng? – Thường họ chẳng muốn trả tiền khi còn chưa thấy hệ thống vận tải hoạt động thế nào. Thế ai sẽ trả tiền khi còn chưa nhìn sản phẩm? Bạn mua hàng mà không nhìn sao? – Chắc là không rồi Thậm chí cả mặt hàng đơn giản, giá rẻ nhất. Chẳng lẽ chỉ mua theo hình ảnh à? Chẳng ai làm như thế cả. Cùng chiếc ô tô ấy có giá 20-30 ngàn $, bạn đến lái thử, hoặc tới chỗ người bạn có chiếc xe như thế để xem xét. Còn dự án chúng ta thì không thể xem được ở đâu đó. Chỉ có ở chúng ta. Và chỉ có ở đây mới có thể đi được. Không quan trọng là ở đây hay tại UAE. Nhưng nếu biên giới đóng cửa, thì cả UAE cũng không thể tới. – Tôi biết điều đang được nói, đó là trường hợp từ thực tế. Trong năm nay, vì việc phong tỏa, chúng tôi đã gặp phải các vấn đề như thế, khi khách hàng không thể đi tới, và bước cuối cùng đã bị hủy bỏ. Vâng. Theo một trong số các hợp đồng ấy, họ phải chuyển 3 triệu USD, nhưng đã không thể làm điều đó. Chúng tôi hi vọng rằng, tới cuối năm, họ sẽ có thể làm điều đó, nhưng điều đó không phải chắc chắn. Đó chính là vì sự cuồng loạn bởi virus, vì thế mà người ta đóng cửa cả quốc gia và tiến hành phong tỏa. Vì lý do ấy. – Để kết thúc chủ đề này, chúng ta có thể chỉ ra rằng các hợp đồng mà chúng ta đang nói đến bây giờ là giai đoạn đầu tiên của quá trình thực hiện hợp đồng thương mại. Vâng, và có một điều rằng việc ký kết các hợp đồng đã rất gần kề, và công việc này đã diễn ra trong nhiều năm. Tôi thậm chí có thể dẫn ra ví dụ về Dubai. Thỏa thuận với chính phủ Dubai thì đã được chúng tôi ký kết từ tận năm 2019 Họ xem xét công nghệ của chúng tôi như một mạng lưới đường Điểm cuối, như được gọi tại Dubai, nó sẽ có thể kết nối những khu vực khác nhau của thành phố với hệ thống metro. – Đó được gọi là SKYPODS Vâng, họ đã gọi là SKYPODS. Và trên các chiếc xe của chúng tôi, với sự cho phép của chúng tôi, họ đã viết là SKYPODS. Điều đó đã được thực hiện bởi cơ quan vận tải Dubai. – Họ đã sử dụng mọi hình ảnh, thuyết trình. Vâng, tại đó cả ngài hoàng thân Sheikh Dubai đã chụp ảnh selfie với thái tử của mình, có ảnh trên internet. Như vậy chúng tôi đã ký kết thỏa thuận vào năm 2019, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi phải ngay lập tức chạy đi và ký kết các hợp đồng, công việc không làm thế được. Nội dung tôi chưa thể nói ra được, vì có những phần bảo mật thông tin. – Rõ ràng rằng công việc đang được tiến hành, có những bước tiến đáng kể đầu tiên. Nói chung vòng đời dự án hạ tầng với quy mô và độ phức tạp như vậy, là rất lâu. Thậm chí nếu bạn nói rằng, cần 3 năm để thực hiện đấu thầu. Không phải là tiến hành, mà chỉ là thông báo. Nhưng vào mùa xuân họ muốn thông báo. Nhưng với một số dự án đang được tiến hành từ lâu, trong năm nay đã diễn ra những bước chuyển lớn đáng kể. Và chúng tôi đã đạt được một mức chất lượng mới. Vâng! – Và sự kiện thứ hai mà ngài đã bắt đầu nói tới – việc chứng nhận. Xin vui lòng cho biết chi tiết hơn, việc chứng nhận là gì, và nó có ý nghĩa nào trong bối cảnh phát triển công nghệ Tôi chưa bao giờ lo ngại việc chứng nhận. Đó là những người còn lại, họ vì sao đó lại lo ngại từ này. Như thể điều gì đó rất khủng khiếp. Ôi! Những chiếc máy bay mất 10-20 năm để chứng nhận, ôi, điều đó là không thể. Tôi cũng bị dọa bởi những thứ ấy. Tôi nói rằng, hãy tìm hiểu phân tích xem, chứng nhận là gì. Đó là việc đáp ứng các tiêu chuẩn. Tôi là một kỹ sư đường sắt, tôi là một nhà xây dựng giao thông. Tôi đã làm các tuyến đường theo công nghệ đường dây 50 năm rồi. Và chẳng lẽ tôi không biết các yêu cầu đối với vận tải sao? Các yêu cầu thì đơn giản. Nếu giả sử, lấy một khoang hành khách. Cửa cần phải được mở ra nhẹ nhàng, chứ không phải đập mạnh bung ra. Xe lăn cần phải đi vào được, vì có những người khuyết tật cũng phải được đi lại trên phương tiện vận tải. Nghĩa là cửa không được hẹp quá 800 mm. Mà chúng ta thì làm cửa 1200 mm, vâng, thế thì có lẽ chúng ta phải đáp ứng yêu cầu này chứ. Bạn đi được vào tàu điện ngầm, còn tôi thì va đầu vào khe cửa. Chiều cao cửa thì chỉ 1,8 mét, còn tôi thì cao hơn. Cửa của chúng ta chỉ là 2,05 mét. Nghĩa là, chúng ta đáp ứng được yêu cầu ấy. Hay ví dụ, yêu cầu rằng, tôi có thể đi và đọc sách báo trên tàu, nghĩa là yêu cầu về độ chiếu sáng. Ở mức độ nhất định, đạt số lux nhất định. Thế chúng ta không đạt yêu cầu ấy à? Chúng ta không lắp đèn đủ công suất à? Hay là. Không được có các vật liệu cháy. Đột nhiên ai đó vứt ra điếu thuốc, hay que diêm, và mọi thứ bốc cháy. Nghĩa là, vật liệu phải là loại chống cháy nhất định Chúng tôi biết điều đó, và thế nên chúng tôi dùng những vật liệu đáp ứng được các yêu cầu ấy. Tại đó, khung đỡ không được gẫy khi chịu tải trọng nặng, nếu mọi người nhảy trong đó, hay vào nhiều hơn dự định. Phải có dự phòng độ bền, và chúng tôi đương nhiên đặt khung bền hơn, hơn nữa, chúng tôi còn thử nghiệm nó. Cửa không được đóng nếu có người mắc kẹt. Ở đó thậm chí có kiểu truyện cười, nhưng có thể trong đây cũng có sự thực nào đó. Một trong những cựu thành viên của chính phủ thời kỳ Stalin, tôi không nhớ là ai trong họ, người chịu trách nhiệm về tàu điện ngầm, và khi đưa vào tuyến tàu điện ngầm đầu tiên, Stalin đã thấy cách hoạt động của cánh cửa, và ông ấy đã hỏi: – Chúng nói chung có làm việc đúng hay không? Thành viên chính phủ ấy nói: – Có. Stalin: – Uhm, thế anh nhét đầu vào đi. Ông ấy đã đưa vào. Cánh cửa đóng vào, ông ấy nói: – Đau quá! Cánh cửa lại một lần nữa đóng vào. Đau quá! Người ta nói rằng, tới giờ linh hồn của ông ấy vẫn chạy trong tàu điện ngầm Moskva và hét: – Đau quá, đau quá, đau quá! – Mọi việc thế đấy. Thế nên, chúng tôi không kiểm tra trên các thành viên đội ngũ chúng tôi, hoặc trên bản thân tôi. Chúng tôi đã làm giá thử nghiệm chuyên biệt, để chắc chắn rằng, cửa của chúng tôi sẽ thực hiện được 500 ngàn lượt đóng mở mà không gặp vấn đề gì. Và một triệu lần. Để nó phục vụ được hàng chục năm mà không hỏng Để chúng chỉ ép đầu hay tay với lực nhất định. Không quá 2 N, đó là 200 gram. hay 5 N, đó là 500 gram. Áp lực này được điều chỉnh. Chúng tôi đang thử nghiệm. Chúng tôi đưa vào một vật thể nào đó và đo đạc lực ép. Và chúng tôi thậm chí còn tự thiết kế và chế tạo cơ cấu mở cửa. Và cửa cũng của chúng tôi. Chúng tôi đã không lấy cửa đường sắt hay của tàu điện ngầm, máy bay, chúng không phù hợp cho chúng tôi. Của chúng tôi tốt hơn. Công ty Unitsky String Technologies, Inc. đang làm những thứ ấy. – Thiết kế cửa, đó là một nhiệm vụ khá phức tạp. Cửa có cơ cấu là một trong những bộ phận khó nhất, bao gồm cả cửa có cảm biến. Cần phải biết được dùng lực như thế nào. Cánh cửa bắt đầu đóng lại đột nhiên có một người chạy vào, cửa phải hiểu rằng cần phải dừng lại. Hơn thế là phải giữ khoảng cách nhất định để không gây ép khó chịu. Không quan trọng đó là người hay túi xách. Và sau đó phải mở ra. Đó là một cơ chế rất phức tạp. Chúng tôi đã phát triển được một cơ chế riêng và nó đáng tin cậy hơn các loại phương tiện vận tải khác hiện có. Trên ô tô thì cửa nói chung rất đơn giản, ở đó người dùng tự mở cửa. – Trên các mẫu vận tải đường dây đầu tiên cũng đã sử dụng hệ thống ấy, đặc biệt là unibike. Unibike, vâng. Nhưng đó là phương án cho du lịch, trong đó thực sự là không cần phức tạp quá. Trên phương tiện vận tải công cộng thì cần phải làm sao để tự động hóa. Vì thế, chúng tôi đang hoàn thiện mọi cơ cấu, thử nghiệm, và chúng tôi có cả một trung tâm thử nghiệm. Tại đó chúng tôi thử nghiệm độ bền vật liệu. Chúng tôi có nhiều liên kết keo, nghĩa là chúng tôi xác định xác liên kết keo. Chúng tôi có sử dụng các vật liệu composit, chúng tôi cũng xác định các đặc điểm của chúng. Thậm chí cả thép, các dải được chúng tôi dùng cho vỏ hay mặt đỉnh ray lắp, (mặt đỉnh ray của chúng tôi là độc đáo, nó cũng được đăng ký sáng chế), chúng tôi lựa chọn các mẫu thép ấy, và chúng tôi kiểm tra chất lượng của chúng ở khu vực của mình. Thành phần thép, sự tồn tại mọi thành phần nhỏ tạo nên các tính chất này. Thực sự có đạt độ bền kéo như thế. Độ dẫn điện có thực sự như thế, và mọi đặc điểm có như chúng ta cần. Chúng tôi làm mọi điều ấy trong phòng thí nghiệm của mình, tại trung tâm thử nghiệm của mình. Vì thế, chúng tôi đã tạo ra cả một khu phức hợp để thử nghiệm, và điều mà chúng tôi đã thử nghiệm được, thì chúng tôi đưa lên sản phẩm. Còn sản phẩm, đó không phải là một chiếc xe, đó là một tổ hợp hạ tầng-vận tải. Khi biết mọi thứ ấy, tôi hiểu được việc chứng nhận là gì. Tôi hiểu nó là gì, khi nào không được có bức xạ vô tuyến lớn. Chúng tôi có nhiều thiết bị điện, bao gồm cả động cơ-trục bánh xe. Mà nếu có người dùng máy tạo nhịp tim nhân tạo, và nếu có bức xạ vô tuyến lớn, thì người đó có thể sẽ từ chối lên xe, vì người đó đơn giản là sẽ tử vong. Vì thế, tất nhiên là có kiểm tra các tần số khác nhau, để bức xạ vô tuyến phải nằm trong giới hạn cho phép. Chúng tôi biết điều đó. Khi thiết kế đã phải đặt ra mục tiêu bảo vệ nhất định. Và chúng tôi tự mình kiểm soát các tần số vô tuyến ấy Chúng tôi hiểu được tiếng ồn quan trọng thế nào. Nó phải ở mức tối thiểu. Vận tải phải ít ồn, tốt hơn là không ồn. Chúng tôi biết phải ở mức bao nhiêu dB. Chúng tôi có thiết bị để kiểm tra nó. Khi thiết kế, chúng tôi đưa vào các đặc tính cần thiết, còn sau đó kiểm tra thực nghiệm lần nữa. Mức ồn trong khoang hành khách là bao nhiêu dB, cạnh xe là bao nhiêu, ở khoảng cách 10 mét là bao nhiêu v.v. Tất cả những điều đó được chúng tôi làm trước khi tiến ra chứng nhận. Chúng tôi biết về những loại bánh xe, hành trình của chúng tôi, độ bám giữa bánh xe và đường ray, khoảng cách phanh phải là bao nhiêu. Phải có quãng đường phanh nhất định, mặc dù yêu cầu này đến từ xe điện mặt đất và ô tô, mà đối với chúng tôi thì điều đó không cần, vì chúng ta đi phía trên cao, không bị cản trở, nhưng dù sao, có yêu cầu thì chúng tôi tuân thủ chúng. Chúng tôi biết mọi yêu cầu, không chỉ đối với phương tiện, mà cả với cầu vượt vận tải. Vì đối với các cây cầu thì có rất nhiều yêu cầu. Tại đó phải có độ bền, tính ổn định tương ứng. Chịu được tác động của nhiệt độ từ +50 tới -50 độ. Chúng tôi thiết kế cho hoạt động trong khoảng đó. – Thậm chí tới -60 độ, nếu trong điều kiện hoạt động đặc biệt. Vâng. Nhưng vấn đề là, ở đó không quan trọng về những giá trị cực hạn ấy, mà quan trọng là sự chênh lệch. Tại nơi có nhiệt độ -60, thì mùa hè không tới +50 độ. Ở đó tối đa là +30 độ dưới ánh mặt trời. Vì thế, có thể là +30 và -70. Chênh lệch 100 độ. Còn tại Dubai hay UAE, thì nói chung tiện hơn. Mùa hè, dưới ánh nắng mặt trời, nhiệt độ tối đa là +60-65 độ, chúng tôi có kiểm tra điều ấy. Chúng tôi có các cảm biến, chúng tôi biết nhiệt độ của ray (ở đó cần có nhiệt độ trung bình) ở mặt được chiếu sáng, mặt trong bóng râm, và nhiệt độ trung bình. Vì chính ray chịu nhiệt độ trung bình, và trong đó vì thế xuất hiện tình trạng chịu áp lực. Chúng tôi cũng biết điều đó. Hơn nữa, chúng tôi đưa vào dự án dữ liệu mà chúng tôi nhận được bằng thực nghiệm, bởi vì không có dữ liệu này trong các tài liệu tham khảo. Chẳng đâu biết được sẽ có nhiệt độ ra sao ở ray đường dây. – Tôi nghĩ rằng, hiện nay những cuốn sách như thế đang được viết ra. Tất nhiên, chúng tôi viết sổ tay tra cứu cho hệ thống của mình, như với một loại hình vận tải mới. Mọi yêu cầu liên quan không chỉ tới các chiếc xe, mà cả cấu trúc đường, trụ đỡ, cấp điện, liên lạc, các hệ thống điều khiển tự động hóa, chúng tôi biết mọi thứ ấy, và thế nên chúng tôi đưa vào một sản phẩm đã hoàn tất, một tổ hợp. Và sau đó đã có thể chứng nhận tổ hợp này. Việc chứng nhận ấy đã được thực hiện trong năm nay. TÜV – đó là một công ty lớn, thực hiện các thứ như thế. Họ đã kiểm tra sự đáp ứng các yêu cầu đối với mọi thành phần Họ đã kiểm tra cả phương tiện vận tải, cả cầu vượt và các trụ, cả nhà ga và thậm chí cả trạm điều phối Depo, mặc dù đó không phải depo, đó là xưởng sửa chữa, chúng tôi không cần ga depo riêng, đó thực tế là một gara, hay xưởng sửa chữa, nơi một chiếc xe nhỏ sẽ được đậu vào, và nó sẽ được sửa chữa ở đó. Ở UAE chúng tôi có nó, ở đây cũng thế. Mọi thứ đã được kiểm chứng về sự đáp ứng yêu cầu, và sau đó đã được cấp chứng chỉ cho công nghệ Usky, là một tổ hợp. – Tôi có hiểu chính xác rằng việc nhận được chứng chỉ này không có nghĩa là bây giờ chúng ta có thể mang theo nó, và đặt những tổ hợp giống hệt nhau ở bất kỳ đâu trên thế giới. Và trong mỗi trường hợp, chứng nhận sẽ được thực hiện theo cùng các thuật toán mà bạn đã mô tả, nhưng theo một thứ tự riêng biệt. Chứng nhận không phải lúc nào cũng áp dụng được, mặc dù từ này được sử dụng ở mọi nơi. Chứng nhận – là việc đáp ứng các tiêu chuẩn. Vì thế chúng tôi biết các yêu cầu ở bất kỳ nước nào Vì thế ở bất kỳ nước nào, chúng ta có thể xây dựng một dự án cụ thể, đáp ứng các yêu cầu tại nước ấy. Vì thế, chúng ta tiến hành chứng nhận tại nước đó, không phải nhờ tờ giấy mà chúng ta đã nhận được, mà đơn giản là trải qua cùng quá trình ấy. Chúng ta đã trải qua, và chúng ta biết cách làm điều ấy. Tại sao không một lần nữa mời TÜV tới đó, họ đã biết về công nghệ của chúng ta, họ đã kiểm tra nó. Chúng tôi có sự hợp tác dài hạn với họ. Chúng tôi đã ký kết một hợp đồng. Và ở bất kỳ nước nào, thông qua họ, chúng tôi có thể nhận được sự đáp ứng các yêu cầu. – Trên thực tế, năm nay đã là một năm làm việc rất nhiều kết quả. Vâng. Mặc cho mọi khó khăn và các vấn đề. Tôi trong năm nay cũng đã bị nhiễm virus corona. Nhưng khi tôi ốm, tôi đã ở đây và đã làm việc toàn diện. Chứ không nằm trong bệnh viện nào đó. Trực tiếp đối với tôi, năm nay đã là một năm làm việc đạt nhiều kết quả. – Thêm nữa là việc xây dựng đã được tiếp tục. Cả ở đây và UAE. Việc xây dựng đang diễn ra. Nó diễn ra chậm chạp vì những lý do ấy, nhưng nó chắc chắn đang tiến triển. Và dù diễn ra chậm chạp, nó vẫn khá tích cực, vì tôi có thể so sánh với các nơi khác. Theo thông tin mà tôi có, tôi không biết, có thể nó không hoàn toàn chính xác, nhưng tôi có thông tin rằng, để tạo ra Yo-mobil, đã mất 300 triệu USD. Đó là những nhà tài phiệt Nga. Đã tạo ra 5 chiếc xe. Một trong số chúng đã được tặng cho Zhirinovsky. Đã cho Putin xem và ai đó nữa ở đó. Sau đó, tất cả thứ ấy đã phá sản. Khu sản xuất của họ rất đơn giản, đặt trong một xưởng in cũ. Khi tôi tới Minsk, và được biết rằng họ đã phá sản, chúng tôi đã mua lại tòa nhà này Tại đó chẳng có máy móc thiết bị gì, chỉ là một xưởng trống trơn. Các nhà thiết kế đã không còn việc làm, và chúng tôi đã nhận một nửa trong số họ để làm việc. Chúng tôi ở đây và tại UAE đã đầu tư khoảng 200 triệu USD (đó là tính số thô, chính xác thì thậm chí cả tôi cũng không thể nói được), còn ở kia người ta mất 300 triệu USD và thu về 5 chiếc xe giống hệt nhau. Chúng tôi đã thiết kế, đã chế tạo, đã thử nghiệm, đồng thời trong các chế độ khác nhau, cho 12 mẫu, chứ không phải 12 xe, vì số xe chúng tôi làm ra nhiều hơn. Một số mẫu có vài xe hoàn toàn khác nhau. Xe vận tải hàng hóa, hành khách, xe đô thị, cao tốc. Xe hạng nhẹ, hạng nặng Hiện trong kho có thêm 5 chiếc nữa, bao gồm dành cho UAE. Trong đó có các chiếc xe thế hệ thứ 5. Đó là với số tiền 200 triệu USD đó Thứ nhất, chúng tôi đã mua lại tòa nhà này, trả tiền cho nó. Ngoài tòa nhà này, chúng tôi còn có một loạt tòa nhà nữa đã được đưa về, trong đó có tòa nhà văn phòng. Một tòa nhà 9 tầng khổng lồ, với diện tích 12 000 mét vuông. Đó chính là sở hữu của chúng ta. Chúng ta cũng đã trả tiền cho nó. Và thêm hàng chục tòa nhà và công trình khác được chúng ta sở hữu, và thuộc sở hữu của các nhà đầu tư Tất cả chúng nằm trong số tiền 200 triệu USD đó. Chúng ta có sở hữu ở đây đối với 36 ha đất 28 ha đất được thuê tại Sharjah Đã xây dựng ở đây được 5 tuyến đường thử nghiệm, một tuyến đường thử nghiệm đã xây tại Sharjah. Và đang xây thêm 5 tuyến nữa. Tất cả chúng nằm trong số tiền 200 triệu USD đó. Trong tập đoàn chúng ta có khoảng 1000 kỹ sư làm việc, và hàng năm chúng tôi trả lương cho họ. Còn ở kia có không quá 50 người, họ chỉ làm ra mỗi Yo-mobil, chứ không phải cả một dự án hạ tầng. Ở đây tiền tất nhiên cũng được chi tiêu. Chúng tôi còn làm nhiều công việc kèm theo nữa, mà sau này sẽ mang tới cho chúng ta cổ tức. Thậm chí cả tòa nhà này, cũng theo cùng nguyên tắc ấy, thậm chí có cả tòa nhà to hơn được xây tại UAE. Hiện nay có lẽ chúng ta sẽ có các đặt hàng cho những căn nhà gỗ như thế này, vì tất cả đều muốn sống trong căn nhà như thế. Nó đã tạo ra chấn động tại đó. – Không ai có kinh nghiệm thực hiện nó. Ngài hoàng thân Sheikh đi tới chỗ chúng tôi và hỏi: – Thế cái này là gỗ à? Không thể nào. Nó cháy mất. Từ gỗ thì không thể xây nhà được, nhưng ở đây dễ thở quá! Ở đây thật tuyệt! Tôi muốn có căn như thế này. Khi người Ấn đến xây dựng, họ ăn trưa ở công trường trên cát và nằm ngủ, ở đó ấm áp. Còn khi các bức tường được dựng lên, họ đã hiểu rằng, nằm ngủ ở đó thì tốt hơn. Ở đó thậm chí không có điều hòa, thì các điều kiện vẫn tiện nghi. Có tiểu khí hậu khác trong tòa nhà ấy. Chúng tôi đang làm cả những thứ ấy. Mà chúng tôi còn đã dựng bao nhiêu trụ đỡ với số tiền ấy. Ở Yo-mobile thì họ chẳng dựng trụ đỡ nào. Chỉ riêng tại Santa-Barbara đã là 20 trụ đỡ. Còn ở đây của chúng ta, nếu tính tại đây và UAE là hơn 100 trụ đỡ. Mỗi trụ đỡ là cả một công trình toàn diện. Hãy xem, nhà ga hai tầng cho vận tải đô thị và vận tải cao tốc, ở đó còn có cả bảo tàng đã được tạo ra. Hãy xem, tòa nhà thí nghiệm với thiết bị hiện đại nhất. Ở Yo-mobil thì chỉ là những máy móc thô sơ, còn ở đây thì chúng ta có cả khu máy móc, các cụm máy 5 trục của Nhật, những model hiện đại nhất. Không một doanh nghiệp nào tại Belarus, thậm chí cả trong lĩnh vực quốc phòng, có tập hợp máy hiện đại như thế, còn chúng ta thì có. Vì thế, khi tôi nói rằng, chúng tôi không được cấp đủ vốn, thì đó không phải tiếng than vãn của Yaroslavna, tôi chỉ tiếc rằng, chúng tôi đã có thể làm được nhiều hơn, nếu được cấp vốn. Nhưng thậm chí với những khoản tiền ấy, với sự cấp thiếu vốn, chúng tôi đã làm được nhiều thứ mà những người khác đơn giản là không thể hiểu được cách chúng tôi làm điều đó. Các bạn biết đấy, mọi người đi tới và hỏi một cách ngạc nhiên: – Các anh tự làm tất cả những điều này à? Từ số 0 à? – Mặt khác, khi các câu hỏi được đưa ra, tại sao công ty tồn tại đã 5 năm, mà chưa có các dự án thương mại, thì về nguyên tắc, tôi cho rằng, ở đây đơn giản là không có sự thấu hiểu rằng, 5 năm là một thời gian rất ngắn, để tạo ra một sản phẩm, và đi tới giai đoạn mà chúng ta hiện đang đứng. Khi chúng ta đã có những dự án thương mại đầu tiên. Chính tôi đã nêu ra các thời hạn. Nhưng tôi đã nêu ra các thời hạn mang tính lạc quan, chứ không phải bi quan. Xuất phát từ điểm, chúng ta sẽ có sự ủng hộ của chính phủ, chúng ta được cấp vốn theo giai đoạn đúng kế hoạch không có bất kỳ tình huống bất khả kháng, phong tỏa, đại dịch nào. Khi bắt đầu xảy ra những sự kiện, thậm chí tại Litva, tất cả chúng đã đẩy lùi chúng ta 2-3 năm về trước. Nếu điều đó không xảy ra, thì chúng ta đã xây dựng được từ lâu ở đó rồi. Đồng thời, việc đó đã làm giảm cấp vốn, vì vụ bê bối đã ảnh hưởng lên uy tín của chúng ta. Theo tính toán của tôi, chúng ta đã mất khoảng 100 triệu EUR chỉ vì điều đó. Và khi ấy, chúng ta, có lẽ đã có thể thực hiện các kế hoạch, nhưng điều không may ấy lại diễn ra ở lúc đầu. Tôi thường đưa ra ví dụ và tôi sẽ đưa lại ví dụ. Chúng ta hãy cùng so sánh với tàu đệm từ. Về mức độ phức tạp thì nó cũng tương đương. Vì ở đó là một dự án hạ tầng, của chúng ta cũng là dự án hạ tầng. Cho vận tải, cả đó và ở đây. Các đoàn tàu đệm từ đã được nghiên cứu tại Đức từ những năm 30 của thế kỷ trước. Khi nhận được bằng sáng chế cho đệm từ, và Siemens đã quan tâm đến điều ấy, bắt đầu làm việc với nó. Sau đó, chiến tranh đã xảy ra, công việc đã bị ngưng trệ, còn sau chiến tranh thì điều ấy được nối lại. Đã chỉ xây dựng được 1 tuyến đường thử nghiệm (còn của chúng ta thì đã có bao nhiêu tuyến đường thử nghiệm?) Đã chế tạo 1 mẫu toa xe (còn của chúng ta, đã làm được bao nhiêu mẫu?) Sau đó, chúng đã được chứng nhận, và chỉ bán được duy nhất tại Trung Quốc. Tuyến Thượng Hải-Sân bay. Tại đó đã xây dựng tuyến đường dài 30 km. Nó đã chưa thể hoàn vốn, vì trong những năm ấy, số tiền đầu tư bỏ vào là 6,5 tỷ EUR. Mà thời gian đó không phải là 5 năm, mà là 50 năm. Vậy họ đã làm được gì qua 50 năm dài đằng đẵng ấy? Siemens, nơi có 300 ngàn người làm việc, đó là một quốc gia trong quốc gia, còn chúng ta là một startup, thậm chí nhiều thứ đặt dưới kính hiển vi cũng không thấy. Người ta nói rằng: – Chẳng có gì ở đó. Những người hưu trí đang làm việc và tạo ra thứ gì đó từ ván ép. Đặt vào unibus chiếc động cơ từ máy pha cà phê, bánh xe từ xe đẩy hàng siêu thị – chẳng lẽ đó là một chiếc xe à? Mà những chiếc xe của chúng ta không giản đơn hơn tàu đệm từ. Nó cũng phức tạp, đó cũng là phương tiện vận tải – Nó hoàn toàn là một nhiệm vụ độc nhất. Nó cũng đã được làm một cách độc đáo, trước họ chưa có ai làm điều đó. – Tôi nói rằng điều này có thể so sánh được, bởi vì cả hai là một thách thức kỹ thuật độc đáo. Cùng một lĩnh vực, cùng về cầu vượt vận tải. Vì thế, ở cả hai mảng đều cần phải làm hạ tầng. Nhưng tôi có thể nói rằng, chúng tôi là những kỹ sư chuyên môn tốt hơn. Tôi cũng đã từng có phương án làm đệm từ, nhưng từ lâu tôi đã đánh giá rằng, đây là một hướng đi vào ngõ cụt. Mặc dù tất cả đều thốt lên: – Hãy đi tới đó, đó là tương lai sáng lạn của chúng ta! Rất nhiều năng lượng bị mất trong khe hở, khe hở không thể tạo ra lớn, nếu không, hiệu suất của hệ thống sẽ rất nhỏ. Chúng tôi, với tư cách là những nhà kỹ sư, đã thông minh và tài năng hơn. Ngay từ những năm tháng sinh viên, tôi đã nghĩ xem, vận tải trong tương lai sẽ phải thế nào. Và khi tất cả nghĩ rằng, tương lai thuộc về đệm từ, về tàu đệm từ Tôi đã phân tích và hiểu rằng, đó là ngõ cụt. Trên vận tải, điều quan trọng không phải là cách bạn cố định mình so với dải đường, bằng các bánh xe, đệm khí hay đệm từ, quan trọng là tính khí động học. Chúng ta đang sống trong bầu khí quyển, chứ không phải trên Mặt trăng, chỗ chân không. Với tốc độ di chuyển lớn (300 km/h trở lên), hao tổn chính nằm ở khí động học. Còn việc bạn đứng như thế nào so với dải đường thì không quan trọng nữa, nó là hàng sau rồi. Cần tạo đặc tính khí động học tốt. Còn ở đây, đệm từ đã làm hỏng toàn bộ tính khí động học, vì ở đó xuất hiện cái ống ký sinh, đi dưới rầm muốn khí động học tốt thì phải tạo ra khe hở lớn, mà thực tế lại không được có khe hở lớn, nếu không thì hao tổn là rất lớn, từ trường tại khe hở bị mất đi. – Thậm chí chỉ nhìn vào đó đã hiểu rằng, tính khí động học ở đó là không cao. Vâng. Về tính hiệu quả, họ đã làm ra chúng còn tệ hơn máy bay. Thế thì lấy đâu ra tương lai chứ? Khi nó ít hiệu quả hơn cả máy bay? Với tốc độ thấp hơn máy bay. Tôi với tư cách một kỹ sư, đã hiểu được điều đó từ lâu, và tôi đã không đi theo con đường đó. Còn phân tích của tôi đã cho thấy rằng, hiệu quả cao nhất cho tốc độ dưới 1500 km/h là bánh thép. Phân tích này đã được tôi làm từ rất lâu. Chứ không phải lốp hơi. Thế nên, trên chiếc BUGATTI là loại xe lốp hơi và có gầm thấp, thì khi di chuyển, có luồng khí thổi không đều. Phía dưới tạo ra xoáy gió, đi ra ở phía sau, ở đó có nhiễu động và gây ra lực cản lớn. Tại tốc độ cao, ô tô có thể bị lật nhào, vì thế phải lắp cánh lướt gió. Thế nên, chiếc BUGATTI trên thực tế có tính khí động học rất tệ. Сх – đó là hệ số cản khí động 0,42 khi có cánh lướt gió. Còn trên unibus của chúng ta, đạt được mức 0,06, tức là tốt hơn gấp 7 lần. Trên chiếc BUGATTI chở được 2 người, đi với tốc độ 430 km/h công suất động cơ là 1500 sức ngựa. Còn để tốc độ đạt 500 km/h, chiếc BUGATTI cần động cơ 3000 sức ngựa. Để chở được 2 người. Từ lâu tôi đã hiểu điều đó, và vì thế đã tạo ra phương tiện có tính khí động học độc đáo Chúng tôi đã thử nghiệm thổi khí hàng chục lần tại Saint Petersburg, tại Sở thiết kế kỹ thuật hàng hải Trung ương Rubin. Họ có ống kiểm tra tính khí động học được cấp sáng chế Đó là nơi kiểm tra khí động học tốt nhất trên thế giới Điều đó đã được chúng tôi thực hiện, chứ không phải người Đức, không phải Siemens. – Và không phải trong 50 năm, điều này là quan trọng. Và họ đã bỏ qua những sai lầm kỹ thuật trong tối ưu hóa. Tôi không nói là họ ngốc nghếch, không phải thế, việc tối ưu hóa không phải là sự thông minh, đó là một điều gì đó khác. Cần phải tư duy mang tính hệ thống tổng thể. Và đặt hệ thống lại với nhau để có sức mạnh tổng hợp. Ở họ thì ngược lại, một yếu tố này làm xấu đi yếu tố khác, yếu tố khác làm xấu đi yếu tố thứ ba, và quá trình đảo ngược cứ diễn ra. Hơn thế, vì họ đã làm ra một hệ thống này, họ đã phải chịu tai nạn. Đã có 23 du khách bị thiệt mạng, mà lý do thì đơn giản. Khe hở thì nhỏ, và nếu tuyết rơi vào, hay nước đóng bằng trên rầm đó, hay thứ gì đó rơi vào, thì sẽ xảy ra tai nạn. Họ đã làm một chiếc xe làm sạch đường mỗi ngày. Tôi không hiểu, làm sao có thể tạo ra một hệ thống quản lý như thế, khi trên con đường một chiều và từ một phía thì đưa hành khách lên để họ có thể đi, thưởng ngoạn thiên nhiên từ độ cao chim bay, còn đầu kia thì đưa chiếc xe làm sạch đường chạy đến. Làm sao hệ thống điều khiển ấy lại không thể hiểu được rằng, chúng sẽ va chạm vào với nhau trên đường một làn ấy? Chúng đã va chạm ở vận tốc 170 km/h và tất cả đã tử vong. Đối với chúng ta thì điều đó không thể xảy ra, vì chúng ta không cần phải làm sạch dải đường. Hơn thế là để tàu đi ngược chiều gặp nhau. Để làm gì? Chúng ta có dải đường tự làm sạch. Bánh thép thì không sợ băng đá. Từ thời ở Ozyory tôi đã thuyết phục được về điều đó, và thậm chí ở đó tôi đã thắng cược một thùng rượu cognac. Tại đó đã có các chuyên gia của Liên hợp quốc, thực ra là vì lý do nào đó, họ đã đưa ông ấy tới từ New York. Ở đó có tuyến đường nghiêng dốc, và độ dốc là 1:10. Cần biết rằng, với tàu điện mặt đất, thì độ dốc tối đa là 1:9. Tức là độ dốc lớn hơn cả độ dốc tối đa cho phép đối với tàu điện mặt đất. Mùa đông, băng đóng trên đường ray (ở đó ray là các ống thép), chúng tôi đã đổ nước lên và nó đóng băng. Băng đóng dày 5 cm. Còn sau đó thêm cả tuyết đổ xuống nữa, và như thế trên ray là băng đá được trùm bởi mũ tuyết. Các chuyên gia đã tập hợp đến, và tôi đã quyết định trình diễn cho họ xem. Tôi chắc chắn là mọi thứ sẽ tốt đẹp, nhưng tôi chưa biết được. Đây là thử nghiệm đầu tiên như thế. Họ nói rằng: – Nó sẽ không chạy được đâu! Tôi đã đề nghị họ đặt cược, mặc dù đó là thử nghiệm đầu tiên với tôi. Nhưng tôi hiểu rằng điều gì sẽ xảy ra. Bánh thép đi trên thép, tạo áp lực hơn 1 000 kg trên mỗi centimet vuông, băng đá không thể chịu được áp lực như thế. Bánh xe đầu tiên sẽ nghiến nát băng và nó sẽ rụng ra. Vì thế, các vị chuyên gia đã chạy mất vì sợ rằng, sẽ có mảng băng rụng vào đầu họ. Nhưng, tất cả đã quay phim lại. Đối với vận tải ô tô thì điều đó không xảy ra, vì với xe bánh hơi, thì áp lực tối đa chỉ là 5 atm. Nghĩa là, áp lực lên băng tối đa là 5 kg trên 1 cm vuông. Băng chịu được áp lực đè lên như thế. Hơn thế, tuyết bị nén chặt lạ và biến thành băng. Cao su mà đi trên đó thì như trượt băng. Chẳng có ma sát nào cả. – Tôi nghĩ rằng, nhiều người đã thấy điều đó, đi giày đế cao su trên băng vào mùa đông, rất là trơn trượt. Vì vậy, dù chỉ có một va chạm nhỏ, chiếc xe sẽ bị trượt đi, và biết bao nhiêu vụ tai nạn xảy ra vì điều này. Đối với chúng ta thì điều đó sẽ không diễn ra, vì một nhà kỹ sư đã thiết kế mọi thứ đúng đắn. – Như ông nói, và như tôi cảm nhận, thì Siemens đã tạo ra một hệ thống rất phức tạp, nhiều thành phần và có lẽ đó là một trong những yếu tố dẫn tới thảm họa khủng khiếp ấy. Trên vận tải đường dây, như tôi hiểu, có nguyên tắc là làm sao để cắt giảm số lượng các yếu tố thành phần. Không. Một trong những tiêu chí của tôi là chủ nghĩa tối giản kết cấu mang tính thẩm mỹ. Tôi đặt ưu tiên hàng đầu vẫn là thẩm mỹ kỹ thuật. Như ông Tupolev đã nói – Một chiếc máy bay đẹp thì bay tốt. Vì thế nên gọi là chủ nghĩa tối giản kết cấu mang tính thẩm mỹ. Khi một nhà điêu khắc tạc một bức tượng từ đá granit, ông ấy luôn bỏ đi những thứ thừa thãi. Cần biết loại bỏ thứ thừa thãi, để không làm ảnh hưởng đến thứ sau này sẽ là tượng đẹp. Cần biết làm điều đó, đó cũng chính là việc tối ưu hóa. Loại bỏ sự thừa thãi và tìm kiếm sức mạnh tổng hợp. Điều đó không phải đơn giản. Tôi chắc chắn rằng, Siemens đã chưa làm phân tích như tôi đã làm khi còn là một sinh viên đại học. Tư duy của chúng tôi khác với họ. Thậm chí cả việc chúng ta có một đất nước khổng lồ, chúng ta có chủ nghĩa vũ trụ Nếu như tôi sống tại một đất nước nhỏ bé, như ví dụ Thụy Sĩ, thì tôi đã chẳng có những suy nghĩ về vũ trụ và vận tải. Tôi đã có thể nghĩ về việc mở xưởng đồng hồ, hoặc làm ngân hàng. Vì xung quanh tất cả đang kiếm tiền về việc đó. Tôi được giáo dục và nhận nền giáo dục tương ứng – Tôi nhớ lại việc mới diễn ra cách đây không lâu, câu chuyện nói về việc cần phải chế tạo thiết bị chẩn đoán cấu trúc tuyến đường. Ông đã ngay lập tức phản ứng, nói rằng: – Tại sao các anh lại làm thế? Chúng ta có phương tiện vận tải đi trên cấu trúc đường, hãy để nó đi và thu các thông số Tất nhiên rồi. Ngay từ đầu nó đã được lên kế hoạch và được nói đến, nhưng, tuy nhiên, các nhà thiết kế lại quên nó đi. Họ muốn nghĩ ra thứ gì đó của mình, cái núm gạt nào đó mà chẳng ai cần tới, để sau đó lại tạo ra tai nạn như chiếc máy làm sạch ấy. Hãy để nó sạch sẽ, chẳng có thứ gì thừa. Chỉ có những chiếc xe đi lại. – Có lẽ, nhờ việc tối ưu hóa mà diễn ra được thứ đang diễn ra. Khi trong 5 năm đã làm được khối công việc khổng lồ. Phát triển một chiếc ô tô thông thường mất không dưới 2 năm. Còn ở đây, trong 5 năm, chúng ta đã tạo nên cả con đường này. Tôi là một kỹ sư Xô Viết. Tôi sử dụng bút chì và giấy. Tôi có một cuốn sổ làm việc kẻ caro, có hơn 100 tờ A4. Tôi vẽ những sơ đồ và bản vẽ này ở cả 2 mặt, trong vòng nửa năm. Vì thế, trong những năm qua, tôi đã lấp đầy hơn 20 cuốn sổ như thế với các sơ đồ, bản vẽ và tính toán. Đồng thời, từ đó mới chỉ đưa vào thực tế, có thể là 1/10 hay 1/20 trong đó Vì ở đó cũng diễn ra sự tối ưu hóa. Tôi đã vẽ ra, suy nghĩ đã đi xa hơn, và tôi thấy rằng, ở thành phần này có điểm thiếu sót, tôi không vẽ lại, mà tôi vẽ một bản khác, trong đó loại trừ đi thiếu sót ấy. Và thứ gì đó nữa xuất hiện. Tầm nhìn cho thấy có thể cải thiện, và tôi sẽ làm bản vẽ mới. Việc tối ưu hóa diễn ra như thế, nó diễn ra từng bước. Nó không thể ngay lập tức được. Đó không phải kiểu đột nhiên nảy ra, và rồi tôi là thiên tài. Đó là công sức lao động khổng lồ mỗi ngày. Vào lúc 2h đêm, 3h đêm, hay có thể là 5h sáng. Nếu tôi đã bắt đầu làm thứ gì đó, thì tôi phải kết thúc nó, chứ không thể nằm ngủ và quên đi điều tôi đã làm được. Đôi khi tôi thức dậy lúc 5h sáng và ngay lập tức ngồi vẽ. Vì tôi đã nằm mơ với suy nghĩ cách để cải tiến, hoặc bỏ nó đi, vì có giải pháp khác. Và quyết định này hoàn toàn ngược lại, ở đây chúng tôi phải nói: – Các bạn, chúng tôi đang dừng công việc này lại, vì nó không có triển vọng. – Sao? Chúng ta đã mất bao nhiêu công sức vào đây rồi! Tôi nói: – Vậy thì sao? Vì thế này thì các bạn sẽ bảo thủ với sự lạc hậu. Vâng, chúng ta sẽ tiết kiệm, ví dụ là 500 triệu USD trả tiền lương cho các bạn và v.v., để sau đó tạo ra một hệ thống, mà trong 100 năm tới sẽ gây nên tổn thất 100 tỷ USD. Hay không mang tới lợi nhuận 100 tỷ USD, mà thậm chí còn hơn, tới cả ngàn tỷ. Thế điều gì quan trọng hơn? Công sức của các bạn, hay lợi ích chưa nhận đủ cho nhân loại? Vì thế, chúng tôi ngừng lại và làm thế hệ mới. Tôi đã nhiều lần làm thế. Thậm chí với những tuyến đường ấy, khi công việc bị ngưng lại do phong tỏa, tôi đã hoàn thiện chúng. Chúng tôi sau đó đã bắt đầu xây thứ hoàn toàn khác, không phải như dự kiến. Thậm chí dù chỉ hơi giống cũng không phải. Và nhờ có sự phong tỏa, chúng tôi đã không tốn tiền cho thứ ít triển vọng hơn. – Từ những gì mà ông đã nói, có thể suy ra kết luận rằng, trong năm 2021 đã bắt đầu các dự án thương mại đầu tiên điều này phần lớn là tích cực cho công ty, vì khi tiến ra có ít rủi ro hơn nhiều. Vì 5 năm qua đã được dành cho sự phát triển công nghệ, đã cho phép tiến ra với những giải pháp được cân nhắc kỹ hơn nhiều, hiệu quả và đáng tin cậy hơn nhiều. Tất nhiên rồi. Lịch sử của bất kỳ công ty nào là thế. Steve Jobs có trở thành Steve Jobs ngay không? Ai đã biết ông ấy vào những năm 1980-1990? Còn khi họ bắt đầu vào năm 1978, khi công ty 12 năm tuổi, họ có ít hơn chúng ta. Chúng ta hiện nay đã vang dội hơn trên thế giới, so với họ ở thời điểm 5 năm kể từ khi thành lập. Không có một công ty nào bay vọt lên ngay lập tức, chưa bao giờ có điều đó. Điều đó có thể xảy ra chỉ trong lĩnh vực công nghệ IT. Mua 1 chiếc máy tính, tuyển 10 người, cho họ những chiếc máy xách tay và ở đó họ nghĩ ra thứ gì đó. Chẳng cần xây dựng gì, chẳng cần sắt thép, chẳng cần các nhà máy và xí nghiệp. Chỉ cần đặt các con số một cách đúng đắn, có thể nhận được một phần mềm độc đáo. Và anh xem, người ta mua lại startup giá cả tỷ USD. Ở đó có thể như thế. Thế anh ra xem, làm thế trong lĩnh vực chế tạo máy bay xem. – Không thể được. А380 được thiết kế trong 12 năm. – Chỉ có 1 chiếc máy bay thôi đấy. Vâng, 12 năm, và đã phải chi phí 12 tỷ EUR. Và thế nên, 12 năm, đó không phải là thời gian dài nhất cho những sản phẩm phức tạp như thế. Và có thể mất tới 20-30 năm. Còn chúng ta thì đang làm cả một tổ hợp, điều đó gia tăng sự phức tạp. Chúng ta không có số tiền hàng tỷ đô ấy, như thể làm các chương trình quốc gia. Họ không bị ai hãm hại và cản trở như với chúng ta. Họ không bị bôi nhọ trên báo chí, vấy bùn, mà chúng ta thì phải làm việc trong các điều kiện như thế. – Tôi hiểu rằng, thế nên chúng ta không nêu tên các dự án cụ thể. Vâng. Bởi vì tôi hiểu rằng, sẽ có biết bao nhiêu bức thư được gửi tới đó, và điều ấy có thể kết thúc bởi sự từ chối hủy bỏ dự án. Chúng ta đã gặp những trường hợp như thế, khi chúng ta nêu lên một cách thiếu cẩn trọng. Tại sao phải chịu các rủi ro ấy chứ? – Điều đó là dễ hiểu. Ở đây, câu chuyện là về bảo vệ việc kinh doanh và bảo vệ quyền lợi nhà đầu tư. Vì thế nên chúng ta cũng đã tiến hành việc tái thiết thương hiệu. Thuật ngữ SkyWay là do tôi nghĩ ra, nó đã phổ biến. SkyWay là một cầu vượt vận tải. – Nếu dịch từng từ, thì nó là cầu vượt vận tải. Chúng ta cũng đang xây dựng cầu vượt. Hơn thế, Sky, đó là một phần trong họ của tôi – Unitsky Tôi khi ấy đã nghĩ ra công nghệ và bắt đầu nói về nó. Và những công ty đầu tiên đã được thành lập như những công ty công nghệ, sử dụng từ SkyWay. Nhưng thuật ngữ ấy đã bắt đầu bị các quỹ đầu tư sử dụng như một nhãn hiệu để thu hút đầu tư Không phải như một nhãn hiệu công nghệ, mà như một nhãn hiệu đầu tư. Vì thế, nó đã bị hủy hoại thanh danh, mà đó không phải là SkyWay mà tôi nghĩ ra. Chỉ đơn giản là trùng thuật ngữ. – Điều đó cũng như đang có một Anatoli, và có thêm Anatoli, thêm Anatoli nữa. Nhưng đó không có nghĩa rằng, đó là cùng một người. Họ đã bắt đầu bị quy tội, rằng họ là mô hình kim tự tháp tài chính, rằng họ không làm việc như thế mặc dù mọi thứ là giả dối, chẳng có kim tự tháp tài chính nào cả, và không có lừa ai cả. Tuy nhiên, nhưng kẻ đối nghịch và ác ý với chúng ta đã sử dụng điều đó để bôi nhọ, thậm chí đã viết những bài trên Wikipedia. Và thuật ngữ ấy trở nên độc hại, không chỉ đối với các nhà đầu tư, mà cả đối với các nhà đặt hàng. Vì họ thấy sự liên quan giữa điều mà tôi đang làm như một nhà kỹ sư, và với điều mà các quỹ đầu tư sử dụng mô hình đầu tư cộng đồng và hệ thống MLM đang làm. Đó hoàn toàn là những điều khác nhau. Vì đã xảy ra sự lộn xộn về cách hiểu, tôi đã quyết định rời khỏi thuật ngữ ấy. Chúng tôi hiện cũng không dùng nó nữa. Còn các quỹ đầu tư thì tùy họ. Họ không nằm trong tập đoàn của chúng ta. – Tuy nhiên, chúng tôi không gạch bỏ tên họ khỏi lịch sử. Tôi không viết lại lịch sử. Tôi không tiến bước bằng gót chân. – Như thể hiện nay người ta kêu gọi bỏ tượng đài Lenin đi, vì chế độ đã thay đổi. Sao phải thế? Biểu tượng SW do tôi nghĩ ra, đó là chữ viết tắt và có các ý nghĩa khác. SkyWorld, Spaceway – đó là các công nghệ phức hợp do tôi nghĩ ra. Vì thế, đối với tôi, SW, đó không chỉ là SkyWay, mà còn là các chương trình có ý nghĩa hơn với tôi. Spaceway đó là việc đưa nền công nghiệp vào vũ trụ. Đó là một chương trình có ý nghĩa hơn. – Chúng ta đã nói về việc tái thiết thương hiệu. Ông đã nói về việc tái thiết thương hiệu của tổng công ty kỹ thuật Unitsky String Technologies, ai quan tâm có thể đọc thông cáo báo chí được đăng tải trên trang web và trên truyền thông. Trong năm nay đã xuất hiện một thứ gì đó mới, đã xuất hiện biểu ngữ – “Unitsky – nhà kỹ sư của thế giới mới” Xin hãy giải thích đó là gì. Ở đó, trong cả thương hiệu có bàn chân trần của tôi. Tôi thích đi bộ chân trần. Thứ nhất, điều đó là có lợi, có thể nói nhiều điều về nó. Nhưng nó cho thấy thêm rằng, tôi không e ngại thế giới mà tôi đang sống. Người ta nói với tôi rằng: – Sao cơ? Có thể bị dính mảnh thủy tinh thì sao? Tôi nói: – Vậy thì sao? Thậm chí nếu bị đứt chân, thì vết thương sẽ lành. Họ nói: – Thế nhỡ bị con gì cắn? Ong hay con tò vò. Tôi trả lời: – Vậy thì sao? Người ta còn trị được nọc độc ong, thế lo gì? Trong khi tôi đi qua sương, ở đó có rất nhiều phytoncide và các khoáng chất hữu ích, các chất khác từ hoa, từ thảo mộc, và tất cả những điều này sẽ đi đến làn da của tôi. Nói chung thì chúng ta đang sống trong một không gian sống động. Nếu lúc nào tay và toàn bộ cơ thể cũng nhúng trong chất tẩy rửa, thì bạn sẽ chẳng sống lâu được. Vì bạn đang rửa trôi đi toàn bộ lớp bảo vệ có trên da. Ở đó có khoảng một ngàn tỷ vi khuẩn khác nhau sinh sống. Đó là lớp bảo vệ sống cho chúng ta, đó là thê đội đầu tiên của hệ thống miễn dịch. Vắc xin mà người ta dùng kia, không giúp được sự bảo vệ đó. Tôi củng cố nó khi lấy từ trái đất ra những gì đang sống trên da có lẽ bằng cách nào đó tôi đã giết một thứ gì đó, trong bồn tắm, dưới vòi hoa sen, bằng xà phòng, nhưng như vậy tôi có thể khôi phục lại nó. Thế nên đi chân trần, đi trong thế gian này. Nếu có thể, tôi cũng sẽ đi chân trần trên những hành tinh khác. Tiếc là, ở đó có các điều kiện khác, không thể làm thế tại đó, còn đi trên đất thì có thể chân trần. Thế giới mà hiện chúng ta đang sống, đang đi vào ngõ cụt, vì các nguyên nhân công nghệ. Các công nghệ bế tắc đang giết chết sinh quyển. Năng lượng, luyện kim, vận tải và v.v. Nếu thế giới cứ như hiện nay, thì sẽ chỉ còn 2 thế hệ. Đại dịch virus corona đã hé lộ thêm một yếu tố nữa. Bóc trần nó ra. Nó chưa được thấy, nhưng nó đã tồn tại. Có quyền lực thâm sâu, chính phủ thâm sâu. Có những người theo chủ nghĩa toàn cầu, đã lựa chọn một con đường khác, tôi đã nói về điều này trong các bài phát biểu của mình. Đó là 5 Phi (5D): Phi số hóa; Phi các bon hóa; Phi công nghiệp hóa; Phi dân số hóa; Phi xã hội hóa Nếu họ thực hiện được các kế hoạch của mình, thì chúng ta với tư cách những nền văn minh, sẽ chỉ tồn tại tối đa được tới năm 2030 – Chẳng lâu nữa. 8 năm thôi. Vâng. Chúng ta tất cả sẽ bị số hóa, sẽ sống trong thế giới ảo Chúng ta sẽ nằm đâu đó trên ghế đi văng, trong chiếc quần bò nhàu nát cũ kỹ. Sẽ chẳng cần quần mới, vì chúng ta chẳng ra phố. Và chẳng cần giặt, vì máy giặt sẽ chỉ chạy 1 lần mỗi tháng, nếu không bạn sẽ tốn nhiều nước và năng lượng. Và trong những chiếc kính ảo, bạn sẽ sống trong một thế giới ảo tuyệt vời và mơ về bất kỳ thứ gì. Sau đó bạn sẽ dần chết đi, chẳng để lại con cháu. Đích của mọi thứ như thế đấy. Và thế giới tuyệt đẹp mà họ đang miêu tả, đó chỉ là tưởng tượng. Thế giới sẽ hoàn toàn khác. – Tất cả chúng sẽ được cho thấy rất chi tiết trong những bộ phim. Chúng không cho thấy bản chất. – Ngày tận thế, trái đất bị thiêu đốt Đó là phim ảnh, còn khi tới đó, thì họ nói về điều khác. – Nhưng tuy nhiên, chúng ta đang được chuẩn bị bí mật cho điều đó. Tại sao bạn cần có nhà? Bạn sẽ thuê nó. Tại sao bạn cần ô tô? Nếu bạn sống trong một căn nhà, thì bạn chẳng cần đi đâu. Tại sao bạn cần những căn biệt thự như thế? Hãy đeo kính vào, và bạn sẽ có thể sống trong biệt thự, bên bờ biển Côte d’Azur Địa Trung Hải. – Còn sau đó, vào lúc nào đó, hóa ra, bạn chẳng có gì, và người ta nói rằng, bạn hãy xéo khỏi đây đi. Tất nhiên rồi. Bạn hóa ra chẳng là ai cả. Nếu một kẻ đầu đường xó chợ chết đi, thì ai cần hắn nữa? Chỉ có những người hàng xóm vô gia cư mới nhận ra là anh ta đã chết. – Dù sao tất cả mọi thứ cũng thuộc về ai đó, và rõ là ai rồi. Rõ là thuộc về ai, và rõ là tại sao mọi thứ ấy được làm. Để có được quyền lực trên toàn thể nhân loại, biến họ thành đàn cừu. Và khi hiểu rằng, chúng ta đang tiến về đó, và nền công nghiệp đang đưa tới đó, chỉ có là từ hướng khác. Hóa ra, hướng đi này còn kinh khủng hơn hiện nay, và nó diễn ra nhanh hơn. Vì thế, hiện nay tôi đã bắt đầu tích cực hoạt động chống lại điều này, và giải thích rằng, không nên đi về hướng đó, không bao giờ được thế. Nói rằng, chúng ta có thể phát triển theo cách khác, không đóng cửa nền công nghiệp, mà thay đổi nó. Không đóng cửa nền sản xuất năng lượng, mà thay đổi nó. Nơi chất thải của nhà máy điện sinh học dựa vào năng lượng mặt trời trên than bùn sẽ là chất mùn, trên đó chúng tôi sẽ trồng các khu vườn. Và đầu ra cuối cùng trong hoạt động của nhà máy điện sẽ là các trái táo, trái nho, từ đó có thể làm rượu sâm panh, và uống mừng tương lai tươi sáng mà chúng ta có thể xây dựng. Chứ không phải là một tương lai đen tối, nơi chúng ta bị dẫn tới, dưới những khẩu hiệu đẹp đẽ. Phải thay đổi nền nông nghiệp, nó phải là sản xuất hữu cơ. Chúng tôi đã cho thấy điều đó trên nông trang sản xuất của mình. Thay đổi sự sinh sống. Mỗi gia đình có thể được cung cấp bởi căn nhà mà chẳng gặp vấn đề gì. Và với khu vườn liền kề rộng 1000-2000 mét vuông. Và trong nhà, trên mái, trong vườn kính sẽ mọc lên thức ăn lành mạnh, nuôi sống gia đình sinh sống tại căn nhà. Tất cả mọi thứ ấy được thể hiện trong việc canh tác sản xuất nông trại. Về lương thực thì có vấn đề gì? Nó giải quyết được. Vấn đề về cư trú giải quyết được. Vấn đề về vận tải giải quyết được. Vận tải đường dây đây, nó không chiếm dụng đất, nó an toàn, ít hao tốn năng lượng, và hiệu quả. Vấn đề thiếu đất cũng được giải quyết. Ở đâu thiếu đất? Nếu chúng ta chuyển đất từ móng nhà lên mái (nếu ở sa mạc, thì chuyển cát lên mái), làm giàu đất với mùn được sản xuất ở chính trong cụm đô thị tuyến tính, và trồng vườn cây vào. Nghĩa là, chúng ta thêm đất vào, chứ không làm bớt đi Việc sinh sống trong các đô thị tuyến tính sẽ làm gia tăng năng suất của đất, cải thiện chất lượng và gia tăng diện tích đất. Bản thân mỗi ngôi nhà chỉ chiếm 1/200 phần diện tích đất liền, và nó lại nuôi sống tất cả những ai ở trong đó. Kiến tạo cư trú cho 10 tỷ người chẳng gặp vấn đề gì. Vậy chúng ta hãy cùng tiến tới đó, chứ đừng tới nơi mà chúng ta bị gọi như những con cừu Ở đâu sẽ sống tốt hơn, ở kia hay ở đây? – Tôi nghĩ rằng, ai cũng hiểu, ở đâu tốt hơn. Vì thế, tôi đã bắt đầu nói và so sánh. Trước đây thì tôi không so sánh. Tôi cho rằng, con đường ấy là không thể. Tất cả chúng ta là những người thông minh. – Ông ý nói về con đường mà hiện nay những nhà toàn cầu hóa đang đề xuất tới chúng ta đúng không. Vâng! Vì tôi đã nghĩ rằng, đơn giản chỉ có thể là kẻ ngớ ngẩn mới đi tới đó và kêu gọi tới đó. Nhưng điều ấy không diễn ra. Điều này không xảy ra trong ác mộng, phim bom tấn, hay phim thảm họa, nó thực sự xảy ra trong cuộc sống của chúng ta, và hầu hết mọi người không nhìn thấy nó. Còn một số thì nói rằng, điều đó là tốt và tuyệt vời. Tuyệt ở đâu? Và điều mà chúng ta đang làm, chính sẽ chống lại điều đó Chúng ta đang thực sự cứu hành tinh và nhân loại với các công nghệ của mình. – Như vậy, năm nay đã là một năm tràn đầy sự kiện, là dấu mốc và chuyển hướng trong số phận của công nghệ. Có thể nói là một năm bản lề. – Dẫu có nhiều khó khăn. Trước tiên là trong tâm trí của tôi. Tôi đang dẫn dắt tất cả. Tôi đã tập hợp những nhà đầu tư, tập hợp công ty. Tôi đã đưa ra công nghệ. Không phải để tôi yêu thích được tán tụng. Là tôi, tôi, tôi, nhưng đó chính là thực tế. Vì thế, sự hiểu biết này cũng xuất hiện trong tâm trí tôi, đó là bước ngoặt nào trên con đường dẫn tới nền văn minh của chúng ta trong tương lai. Còn tôi là một phần trong nền văn minh ấy. Tôi có gia đình, có con cái. Tôi có những đứa cháu. Họ cũng sẽ có con cái và cháu chắt. Tôi muốn họ được sống trong một thế giới như tôi đã vẽ ra, chứ không phải thế giới được tạo dựng bởi những kẻ theo chủ nghĩa toàn cầu và tự do ấy. Tất nhiên, tự mọi người sẽ lựa chọn xem họ sống trong thế giới nào. Nhưng tôi mong sao, để họ lựa chọn thế giới mà tôi đề xuất, với tư cách một nhà kỹ sư vì nhân loại. Chứ không phải một kẻ chỉ kiếm tiền, không phải một kẻ chỉ muốn điều khiển thế giới, có 5 chiếc du thuyền, 3 hòn đảo và 10 chiếc Boeing. Giới tinh hoa là để bảo vệ quyền lực của mình, và nhân lên sự giàu có của họ Họ muốn biến nhân loại thành một đàn cừu. Tôi thì có những mục tiêu hoàn toàn khác. Tôi không làm điều đó cho bản thân, không phải cho phúc lợi riêng mình. Mà cho nhân loại, cho mọi người. Tôi không định điều khiển họ, họ sẽ tự tồn tại và tự chủ. Vì các đô thị tuyến tính, các cụm cư trú, sẽ như các cộng đồng, nơi mỗi cộng đồng có thể sống theo luật lệ của mình, nói một cách hình tượng là vậy. Mọi người có thể tập hợp lại theo những mối quan tâm, sở thích, theo các động lực tôn giáo, những người làm nghệ thuật có thể tập hợp lại, hay những người làm khoa học có chỗ của mình. Và cứ để mọi người sống với cộng đồng, theo các quy tắc của mình, tất nhiên là không vi phạm pháp luật quốc gia mà bạn sinh sống. – Ông thường được so sánh với một người Mỹ có tầm nhìn xa (tôi sẽ không nêu tên), nhưng người đó khá nổi tiếng. Ôi, anh cứ nói ra đi. – Ý tôi là Elon Musk, người mới đây đã tuyên bố mình là nhà vua của kỹ nghệ. Ông ấy thậm chí đã có vị trí chính thức như thế trong công ty Tesla. Có gì khác biệt đâu. Một nhà vua – giống như thuộc tính của quyền lực, thuộc tính của thứ mà thuộc về tôi. Tôi – một đế vương, tôi – một người tối cao. Và một kỹ sư. Tưởng chừng như không hề khiêm tốn, nhưng khi so ra thì có vẻ là vô cùng khiêm tốn. Bởi vì một kỹ sư là người phục vụ nhu cầu của nhân loại, người tạo ra công cụ giúp cuộc sống con người trở nên dễ dàng hơn. Vì thế, tôi là một kỹ sư của thế giới mới, chứ không phải là thế giới cũ. Tôi đã tạo ra các công nghệ đưa tới thế giới mới. Đúng đắn và nhân văn hơn, nơi sẽ có chỗ cho con người. Còn nơi mà ông vua công nghệ này đang dẫn dắt tới, thì người bình thường không nên vào. – Chúng ta đang thấy rằng, đó không chỉ là một thế giới mới, là thường và trừu tượng, mà là một thế giới mới đang được tạo ra ngay hôm nay. Chúng ta có thể cho thấy nó. Mỗi người có thể tới và được tận mắt thấy rằng, nó hiển hiện đây. – Giờ đây, chúng ta đã có những dự án mới, chúng ta đã trải qua chứng nhận và tiếp theo sẽ chỉ có tốt hơn lên. Tôi nghĩ rằng, năm tới sẽ là năm tuyệt vời nhất trong đời chúng ta. Xin chúc mừng năm mới! – Xin cảm ơn!