Câu chuyện 4: Đó là số phận! Bạn có tin vào số phận không?

Đăng ngày 25/11/2023 lúc: 10:17

Năm 2004, tôi mở công ty lần đầu. May mắn là khi ra mắt dịch vụ, tiền về như nước, mấy anh em cổ đông nhìn nhau cười không ngậm được mồm – Mọi người đều bảo “Đó là số phận”

Rồi năm nào cũng chăm chỉ đi lễ chùa, cúng bái các đền mong “Cô thương hơn nữa, Cậu chiều hơn nữa”

Năm 2009 ra mắt game Cổ Long Online. Tất nhiên, trước đó cũng đi cúng, đi lễ rất đều. Rồi Cổ Long Online thất bại, việc kinh doanh trở thành cái hoạ – Không còn 1 xu dính túi, nợ nần bắt đầu tìm gặp…

Tôi lại nghĩ PHẢI CÚNG!

Mời 1 thầy cúng đến công ty, thầy phán: “Ở khu này có 3 con ma nữ nó chết oan mà lại hợp vía, nó quấy phá nên mày không làm ăn gì được, phải cúng!”.

Thế là chuẩn bị vàng mã, ngựa, xe hoành tráng cúng. Tất nhiên cũng mất 1 khoản kha khá cho thầy.

Cúng xong, đâu vẫn vào đấy. Nợ vẫn nợ… “Đó là số phận”

Lại gọi thầy cúng, lần này mời thầy về nhà, thầy phán: “Ở nhà này có 1 con ma người Tàu, nhà xây trên cái mộ cũ của nó nên nó quấy phá không làm ăn gì được, phải cúng!”

Lại chuẩn bị vàng mã, áo quần cúng con ma người Tàu, lại mất 1 khoản kha khá nữa. Cúng xong, đâu vẫn vào đấy. Nợ vẫn nợ… “Đó là số phận”

Lại gọi thầy cầu cứu. Thầy cúng nói: “Ngày xưa, nhà mày có bà tổ cô thiêng lắm nên được giúp nhiều. Không biết vì sao, tao xem thì thấy bà tổ cô bây giờ không giúp nữa. Phải về quê xem thế nào?”

Thế là lại về quê. Thầy phán: “Bà tổ cô nhà mày theo Phật vào chùa nên mất liên lạc, phải cúng!”

Nửa đêm, vào 1 ngôi chùa ở Tứ Kỳ – Hải Dương cúng.

Lại ngựa, xe, vàng mã… Cúng xong, đâu vẫn vào đấy. Nợ vẫn nợ… “Đó là số phận”

Nửa năm sau, gọi hỏi thầy: “Sao vẫn không ngon được?”.

Thầy phán: “Mày thành công sớm quá, có bao nhiêu tinh hoa phát tiết ra ngoài hết rồi, bây giờ hết căn làm ăn, đành vậy!”

Từ đó trở đi tôi không cúng, không học, không làm, không nỗ lực nữa. Hết căn rồi, làm để làm gì? “Đó là số phận” mà!

3 năm sau, nợ nhiều hơn… Một lần lạc đến lớp học của anh Nguyễn Duy Cương, nghe ông thầy này nói: “Trong nhà không có gì đáng giá là vì trong đầu không có gì đáng giá” rồi “Hiến tài thì hái tiền”

Nghe xong tỉnh cả u mê! CĂN SỐ với HIẾN TÀI thì cái gì đúng? Cúng thì mình cúng rồi, chỉ có “hiến tài để hái tiền” thì chưa cố.

Thôi, cái gì chưa làm thì bây giờ làm.

Năm 2013 quyết tâm làm lại, mở doanh nghiệp mới, làm công việc mới… Và hoá ra lời tuyên bố “HẾT CĂN SỐ LÀM ĂN” là câu nói tào lao thứ nhì mình từng được nghe. Độ tào lao chỉ thua câu “Chó nhà tao không cắn đâu”

Càng học hỏi, càng thấy mình ngu nhưng cuộc sống thì dễ thở hơn rất nhiều.

Nhớ lại cái ngày mình tin lời thầy cúng, ra đường đi qua hàng phở nuốt nước bọt ừng ực, mở ví xem thì tiền chỉ đủ mua mấy cọng hành…

Khi tin lời thầy Cương, mình có thể ăn bất cứ tô phở nào mình muốn, kể cả là phở phục vụ tận giường. Thậm chí, mua cả hàng phở về nhà ăn cũng được.

ĐÓ LÀ SỐ PHẬN – câu cửa miệng của những trái tim yếu đuối!
ĐÓ LÀ SỐ PHẬN – lời xin lỗi u ám cho mọi sai lầm!
Kẻ mạnh chân chính không bao giờ chấp nhận số phận.

~ Edward Bulwer Lytton

Đằng nào chả chết, hãy làm gì đó vĩ đại trước khi ngày ấy đến đi!